Chương 2058
Anh luôn mang theo những loại hoa khác nhau, nhưng lần nào kết quả cũng giống nhau, không chút bất ngờ nào, Trần Diễm An đều sẽ ném nó vào sọt rác.
Quý Hướng Không phát huy tinh thần bền bỉ, miệt mài hết mức, không biết thế nào gọi là lùi bước, càng không biết thế nào là sắc mặt.
“Em nói anh có thể đến thăm Huyền Diệp, nhưng không nói rằng ngày nào anh cũng có thể tới, anh gây ra phiền phức rất lớn cho công việc của tôi đấy biết không?”
Trần Diễm An mất kiên nhẫn, bắt đầu cáu kỉnh.
“Chẳng phải bây giờ anh đang không có việc làm à? Vừa hay nhân thời gian này ở bên Huyền Diệp, chờ tới khi tìm được công việc, muốn ở cùng con cũng khó.”
Quý Hướng Không khẽ cười, nhìn cô dịu dàng, đầy tình ý ngọt ngào.
Trần Diễm An chế nhạo: “Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt buồn nôn như vậy, chỉ là một kẻ lang thang thôi mà nói quang minh chính đại ghê gớm.”
Kẻ lang thang…
Quý Hướng Không không có cách nào để phản bác, không có việc làm, nay đây mai đó đúng là cũng không khác kẻ lang thang là mấy.
Thấy anh không nói, Trần Diễm An dời mắt, uể oải nói: “Chắc bây giờ anh đang hối hận vì lúc đầu đã chuyển cổ phần của Quý Thị cho tôi, nhưng muộn rồi, trên đời không có thuốc hối hận.”
“Anh lại mong có người bán thuốc hối hận đây…”
Quý Hướng Không nói chậm lại, giọng điệu cũng dịu dàng hơn: “Để thời gian quay ngược về quá khứ, như vậy anh sẽ không bao giờ phạm sai lầm lần thứ hai nữa.”
Trần Diễm An hơi giật mình, nhưng cũng không thấy rõ.
Cô vẫn cười: “Khi đàn ông theo đuổi phụ nữ, trước giờ vẫn luôn nói hay hơn hát.”
“Diễm An…”
Quý Hướng Không thực sự bất lực, cô không nghe lọt bất cứ lời nào anh nói, chỉ có phản bác, chế nhạo, châm biếm.
Cô không để tâm, tự đút sữa cho Huyền Diệp, chẳng thèm nhìn anh một lần.
Ngày nào Quý Hướng Không cũng chạy tới đây, đến nỗi nhân viên khách sạn đều đã biết mặt anh, cứ tới là anh sẽ ở cả ngày.
Giang Uyển Đình buồn bã, không thể cứ tiếp tục như thế này được!
Đàn ông con trai không có việc làm, thế này còn ra thể thống gì?
Quý Hướng Không an ủi bà ta: “Mẹ nghĩ xem, nếu đặt Quý Thị và Huyền Diệp trước mặt ba con, ông ấy sẽ chọn gì?”
Ông cụ thích nhất là trẻ con, Giang Uyển Đình vỗ vai anh: “Nhưng con cũng không thể cứ tiếp tục như này được. Cả Mộ Dĩnh Nhi nữa, con định giải quyết thế nào?”
“Những lời nên nói, con đã nói rõ ràng cả rồi.” Quý Hướng Không đáp.
“Theo mẹ thấy con hãy cứ giữ liên lạc đi, bây giờ Trần Diễm An không thích con, con phải theo đuổi tới ngày nào tháng nào chứ! Tính tình Mộ Dĩnh Nhi cũng tốt, sau này nếu thật sự không theo đuổi Trần Diễm An lại được thì con đến với Mộ Dĩnh Nhi đi.”
Quý Hướng Không cũng lười nói về chuyện này: “Đây là chuyện của con, con sẽ tự giải quyết, mẹ không cần lo! Còn nữa, con sẽ không bao giờ làm như vậy đâu, mẹ từ bỏ đi!”
Cứ thế liên tiếp hơn nửa tháng Quý Hướng Không đều tới khách sạn đúng giờ, chỉ có hôm nay hơi khác thường, anh không đến.