CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 2075

Hơn nữa dù cô có vi phạm hợp đồng thì sao?

Chỉ cần trả gấp đôi tiền vi phạm hợp đồng là được, bây giờ cô có nhiều tiền như thế, tiền vi phạm hợp đồng chẳng là gì với cô cả.

Về đến khách sạn, Giám đốc của công ty gọi điện thoại đến: “Có cần mời trợ lý khác không?”

Trần Diễm An ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Được rồi, không cần mời thêm nữa, cứ giữ quyết định như lúc trước đi.”

Giang Uyển Đình đi đến phòng bệnh thăm Quý Hướng Không: “Suy nghĩ thế nào rồi?”

Rốt cuộc anh đã suy xét thế nào về những lời bà ta nói tối qua?

“Mẹ, con vẫn muốn theo đuổi lại cô ấy, đây là suy nghĩ chân thực nhất trong lòng con, con không muốn giấu diếm mẹ, con nghĩ, lúc đó cô ấy gặp tai nạn giao thông trên đường vẫn kiên trì đưa cơm trưa đến công ty cho con, lúc con buông những lời lạnh lùng, có phải cô ấy cũng thấy lòng nguội lạnh như thế không?”

Nghe vậy, Giang Uyển Đình không nói gì.

“Cho nên, có lẽ con đường của con bây giờ chính là con đường cô ấy đi lúc trước, cảm nhận của con bây giờ chính là cảm nhận của cô ấy khi đó, có một vài cảm giác phải đặt mình trong hoàn cảnh đó mới cảm nhận được, bây giờ con mới biết trước kia mình đã không trân trọng đến mức nào.” Quý Hướng Không nhẹ nhàng nói.

Đúng lúc này, Mộ Dĩnh Nhi đi tới, vừa khéo nghe thấy những lời này của Quý Hướng Không, tim cô ta không ngừng đập thình thịch.

Giang Uyển Đình nhìn đồng hồ, đã đến giờ đi ăn, bèn không tiếp tục ở lại nữa, trong phòng chỉ còn lại hai người.

Một lúc lâu sau đó Mộ Dĩnh Nhi mới hỏi: “Anh là đàn ông, là Chủ tịch của Quý Thị, bây giờ vì một người phụ nữ mà không cần cả lòng tự trọng của mình sao?”

“Lòng tự trọng…”

Quý Hướng Không hờ hững nói: “Bây giờ anh mới nhận ra, em ở trước mặt lòng tự trọng cao quý đến mức nào, thì ở trước mặt tình yêu sẽ hèn mọn như thế.”

Câu nói này chặn lại những xao động trong tim Mộ Dĩnh Nhi.

Cô ta thở mạnh, trong lòng như có một tảng đá lớn đè lên.

Khoảng thời gian này, Quý Hướng Không hồi phục rất nhanh, hơn nữa anh nghe theo lời dặn của bác sĩ, cho nên chỉ mất một khoảng thời gian đã hồi phục gần như hoàn toàn, không bao lâu đã có thể xuất viện.

Sau khi xuất viện, anh lập tức đi đến công ty.

Nghe thấy Trần Diễm An không đuổi việc anh, trong đôi mắt và nét mặt đều tràn đầy ý cười.

Rời khỏi công ty, Quý Hướng Không vẫn khó giấu được nỗi vui sướng trong lòng, cong môi gọi điện thoại cho Thẩm Hoài Dương: “Yên tâm đi, sau này người anh em sẽ làm tốt, chắc chắn không khiến cậu mất mặt.”

Sau đó, anh lái xe đến khách sạn, vừa khéo gặp Trần Diễm An đi xuống.

Anh cong môi đón nhận ánh mặt trời chiếu rọi từ phía Đông, trên người được ánh sáng bao phủ: “Chào buổi sáng.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi