Chương 2081
Mộ Dĩnh Nhi cười châm chọc: “Bây giờ anh ấy đặt hết lòng dạ vào Trần Diễm An, vừa làm bảo mẫu, vừa làm tài xế, theo sát cô ta, bận đến mức không có thời gian rảnh, sao mà lòng dạ làm chuyện này chứ?”
Mẹ cô ta nhíu mày: “Không phải cổ phần của Quý Thị đều đưa hết cho con của Trần Diễm An rồi ư? Chẳng lẽ cậu ta không lo lắng chút nào? Đó là sự nghiệp lớn biết bao, cậu ta không đau lòng sao?”
“Anh ấy chẳng thèm để ý, cũng sẽ không quan tâm, lần trước con còn sợ anh ấy đau lòng vì chuyện của công ty, cho nên còn nói muốn cùng anh ấy gây dựng sự nghiệp, nhưng anh ấy làm gì có lòng dạ đó?”
Nghe vậy, mẹ cô ta im lặng, không nói gì nữa.
“Con không sợ chịu khổ, cũng không ngại vất vả, chỉ cần anh ấy có lòng là được, nhưng anh ấy hoàn toàn không để tâm, cho nên dù con có nghiêm túc hơn nữa thì tất cả đều chỉ phí công.”
Mộ Dĩnh Nhi thật sự thấy tổn thương.
Nói một hồi, cô ta không còn chút sức lực nào nữa, vì mấy ngày không ăn uống gì, cho nên lúc này sắc mặt cũng tái mét, không còn chút máu.
Lúc này, mẹ cô ta cất lời: “Vậy thì thôi đi, Dĩnh Nhi, có lẽ cuối cùng cậu ta cũng không có duyên làm chồng con.”
Mộ Dĩnh Nhi nắm chặt lấy chăn, trong lòng như gặp sóng to gió lớn, cuồn cuộn sôi trào: “Cho nên con phải từ bỏ như thế sao?”
“Nếu không thì con còn muốn thế nào nữa?”
“Đã biết bao lâu rồi, con phải từ bỏ ư?” Mộ Dĩnh Nhi nhìn chằm chằm bà ta, không cam lòng hỏi lại một lần nữa.
“Không từ bỏ thì thế nào, con và cậu ta không có duyên phận, dù mẹ rất thích cậu ta, nhưng bây giờ rõ ràng là không còn khả năng nữa.”
Mộ Dĩnh Nhi cắn chặt môi, đến mức trên môi hằn cả dấu răng.
Cô ta im lặng, không nói gì nữa.
Mẹ cô ta cũng không biết rốt cuộc trong lòng cô ta đang nghĩ gì, định lên tiếng, nhưng nghĩ lại thì vẫn im lặng, sau đó đi ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Mộ Dĩnh Nhi.
Hai tay cô ta ôm lấy chân, đặt cằm lên đầu gối, không ai biết lúc này trong lòng cô ta đang nghĩ gì.
Một lúc sau, cô ta lấy điện thoại ra gọi cho Quý Hướng Không, hẹn anh ta gặp mặt một lần ở quán cà phê Lam Loan.
Quý Hướng Không thẳng thừng từ chối, bây giờ hai người không cần thiết phải gặp nhau nữa.
Mộ Dĩnh Nhi siết chặt lấy điện thoại, không ai biết nội tâm của cô ta như bị một con dao cắt mạnh một phát.
Thịt non hở ra, máu chảy đầm đìa không thể dừng lại.
Quý Hướng Không cúp máy, nói với Trần Diễm An: “Là Mộ Dĩnh Nhi gọi điện thoại hẹn anh gặp mặt, anh từ chối rồi, sau này anh sẽ không gặp cô ta nữa.”
“Bây giờ anh chỉ là tài xế và trợ lý của tôi, chỉ cần làm đúng trách nhiệm của anh là được, còn về chuyện riêng, anh không cần phải báo cáo với tôi, một là vì tôi không có hứng thú, hai là vì sẽ làm phiền đến công việc của tôi, anh hiểu chưa?”
Trần Diễm An vẫn không ngừng bút, lời nói ra vô cùng tuỳ tiện và hờ hững, cực kỳ thờ ơ.