Chương 2084
“Việc gì anh cũng có thể làm, không cần tài xế và trợ lý thì anh có thể làm những việc khác.”
Anh rất nôn nóng, giọng điệu cũng vô cùng dồn dập.
Trần Diễm An ngẩng đầu lên nhìn anh: “Trước mắt không có vị trí trống, cho nên anh đi cùng cũng không có nhiều tác dụng, hơn nữa bên này anh cũng có việc phải làm, thôi đi.”
“Vì hai người, ngay cả Quý Thị mà anh cũng có thể không cần, bây giờ còn thứ gì có thể bằng em và Huyền Diệp chứ?” Quý Hướng Không gằn từng câu từng chữ: “Trong lòng anh đã có quyết định rồi, cho dù em và Huyền Diệp đi đâu, anh cũng sẽ đi theo, nhất định là như thế!”
Trong mắt Trần Diễm An có cảm xúc dao động, lồng ngực cô phập phồng, trong phòng làm việc có lò sưởi sưởi ấm, cho nên cô chỉ mặc áo len mỏng.
Xuyên qua áo len, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của lòng bàn tay anh, nhiệt đột tựa như nham thạch nóng chảy, bỏng cả tay.
Cô không nói tiếng nào.
Quý Hướng Không không khỏi sốt ruột, anh thật sự rất lo lắng, hoàn toàn không ngờ rằng cô sẽ còn trở về nước nước Z.
Anh không dám uy hiếp cô, cũng không có cách nào khiến cô ở lại đây, cảm giác lo lắng lắng đó như có mấy nghìn con kiến đang bò lên trái tim, ngứa ngáy, khó chịu.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Anh không chịu được nỗi hoảng loạn trong đáy lòng nữa, chợt cúi người hôn lên môi cô, anh rất điên cuồng, như sử dụng hết sức lực và cảm xúc, cho dù là thứ gì cũng không thể ngăn cản được anh.
Hôn, hôn thật sâu!
Dù cô có cào, đánh cắn, anh cũng không buông ra!
Ngược lại cô phản kháng càng dữ dội, anh sẽ hôn càng sâu.
Anh như phát điên, hai tay dùng sức xé rách quần áo trên người cô, Trần Diễm An đạp anh, đánh anh, dùng đầu gối đá vào chỗ hiểm của anh.
Nhưng những cảm giác đau đớn này vẫn không khiến anh dừng tay, người đàn ông trở nên điên cuồng sẽ rất đáng sợ, mang theo sự huỷ diệt to lớn…
Trần Diễm An có đánh anh nhiều hơn nữa, anh cũng không có chút cảm giác, anh tựa như một con rối gỗ, không ngừng xé rách quần áo trên người cô, không để lại bất cứ thứ gì…
Anh rất hoảng hốt, rất sợ hãi, dường như chỉ dùng cách này mới có thể chứng minh cô vẫn còn ở bên cạnh, có thể cảm nhận được sự tồn tại của cô…
Đôi môi của Trần Diễm An bị chặn lại, không chút khe hở.
Hành động của Quý Hướng Không vừa dã man vừa dữ tợn, còn rất nhanh gọn lưu loát, không lâu sau đó, quần áo của Trần Diễm An đã bị cởi sạch.
Trần Diễm An cắn đầu lưỡi, hàm hồ nói ra hai chữ: “Đủ rồi!”
Nhưng anh lại như không hề nghe thấy, ngón tay thon dài đang muốn cởi ra thứ còn lại duy nhất trên người cô.
Miệng bị chặn lại, thậm chí không thể nào hét lên, hai tay và hai chân đồng thời bị giữ chặt, không thể nào cử động, cho dù có mắng chửi thế nào cũng không thể khiến anh tỉnh táo lại.
Quý Hướng Không lúc này như nổi điên vậy, có thể miêu tả bằng tẩu hoả nhập ma, không nghe thấy gì, cũng không cảm nhận được đau đớn.
Cuối cùng, tất cả quần áo trên người Trần Diễm An đều bị cởi sạch, Quý Hướng Không nhào về phía trước, đè lên người cô.
Trần Diễm An vẫn đang dùng hết sức lực để giãy giụa, nhưng Quý Hướng Không đã điên rồi.