CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 2235

Chiếc bát đặt trước mặt bốc khói nghi ngút. Gương mặt thanh tú của cô được bao phủ trong làn sương trắng, có một vẻ đẹp mơ hồ khó tả.

Hạ Nhiên ăn bữa cơm này rất ngon, nhưng Thẩm Trạch Hy lại ăn không tập trung chút nào, nhìn bên này lại ngó bên kia, ánh mắt thỉnh thoảng lại rơi lên người cô.

Sau khi ăn xong, cô giành trả tiền. Hai người đi ra khỏi quán ăn chưa bao lâu, phía trước có một đám đông kéo đến, trông rất cà lơ phất phơ, trong miệng còn ngậm tăm, vừa nhìn đã biết không phải dạng tốt đẹp gì.

“Ôi chao, đã muộn thế này rồi mà vẫn còn làm trò lãng mạn ở đây à?” Người đàn ông đi đầu cười cợt vui vẻ: “Tự động cống tiền ra đây, đừng để bọn tao phải động tay động chân.”

Hạ Nhiên cau mày: “Không có tiền!”

“Không có tiền nhưng có nhan sắc cũng được, trông cô em cũng xinh đẹp, đến đây chơi cùng anh trai vài lần nào!”

“Tôi nhổ vào! Không biết xấu hổ!” Hạ Nhiên mặt khinh bỉ, cười lạnh lùng.

Câu nói này của cô đã hoàn toàn chọc tức tên cầm đầu. Anh ta vẫy tay một cái, mấy gã đàn ông phía sau vừa xoa xoa lòng bàn tay, vừa cười đi lên phía trước, nụ cười đó thật sự khiến người ta cảm thấy chán ghét.

Khi Thẩm Trạch Hy đang chuẩn bị ra tay, chợt cảm thấy tay ấm hơn, bị ai đó kéo ra phía sau, anh nhìn kỹ.

Chỉ thấy Hạ Nhiên đưa tay kéo anh ra phía sau, bày ra tư thế bảo vệ.

Thoáng sửng sốt mấy giây, sau đó Thẩm Trạch Hy phản ứng trở lại, khóe miệng hơi dãn ra, cười khẽ đứng sau cô, cảm thấy hành động này của cô là đang bảo vệ mình?

Thấy vậy, tiếng cười của mấy tên đàn ông càng ngày càng lớn hơn. Xem ra, tên đàn ông này vô dụng thật đấy, chỉ là một kẻ thư sinh, yếu ớt, lại còn trốn sau lưng phụ nữ nữa.

Họ vây xung quanh hai người, sau đó cả đám bổ nhào vào.

Ánh mắt Hạ Nhiên lập tức trở nên sắc bén hơn, nheo mắt lại, quay đầu lại liếc nhìn Thẩm Trạch Hy: “Tự trốn cho kỹ vào!”

“Được.” Thẩm Trạch Hy ngoan ngoãn trả lời: “Tôi sẽ trốn thật kỹ!”

Những tên đàn ông kia cười nghiêng ngả, quay sang nhìn nhau, sau đó xông lên trước.

Hạ Nhiên từng học trường cảnh sát, đương nhiên biết võ thuật. Cô hiểu rất rõ những huyệt đạo trên cơ thể người. Nếu so về sức mạnh, cô đương nhiên không phải là đối thủ của mấy người này, nhưng nếu so kỹ năng, họ chắc chắn không bằng cô.

Huyệt tê và vị trí đau nhất ở phần bụng, trước nay cô chỉ dùng một chiêu đã đánh trúng đối thủ.

Cô nghiêng người, nhấc chân lên, rơi xuống và đạp qua, động tác rất dứt khoát, không hề dây dưa, cẩu thả, còn toát ra hơi thở hào hùng khó nói.

Thẩm Trạch Hy vẫn luôn đứng sau lưng cô, cô vậy mà lại ép anh nắm áo mình, đi theo động tác của cô.

Đám đàn ông kia quả nhiên không phải là đối thủ của Hạ Nhiên, họ bị cô đánh cho tan xác, nằm rạp trên mặt đất.

Hạ Nhiên phủi tay, nhìn mấy người trên mặt đất, sau đó lấy điện thoại ra, gọi thẳng cho cục cảnh sát.

Đợi sau khi cảnh sát đến bắt tất cả bọn họ đi, lúc này, Hạ Nhiên mới ngồi lên xe, cuối cùng vẫn nói: “Anh không bị thương chứ?”

Đây là lần đầu tiên Thẩm Trạch Hy được phụ nữ bảo vệ, anh hơi cong khóe môi: “Không sao, nhưng võ thuật của cô giỏi thật đấy.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi