CHƯƠNG 2266
“Đừng nói chắc chắn như vậy, anh đó, có thể đừng tự kỷ và kiêu ngạo như vậy không! Dựa vào cái gì nói đến lúc đó tôi sẽ không nỡ rời xa anh!”
“Vậy tôi mỏi mắt mong chờ lúc đó…” Anh lên tiếng.
Thế là, giữa hai người cứ vậy đạt được thỏa thuận, về phần khi nào kết thúc, bây giờ vẫn là một ẩn số.
Buổi tối khi trở về, Hạ Nhiên và Thẩm Trạch Hy cùng nhau về nhà.
Trên mặt mẹ Hạ Nhiên là vui sướng không lời nào có thể hình dung, cuối cùng Hạ Nhiên nhà bà cũng thông suốt rồi!
“Hôm nay muốn ăn gì? Đúng lúc mẹ muốn đi chợ bán thức ăn một chuyến, muốn ăn gì cứ nói, mẹ sẽ mua về.”
Hạ Nhiên lắc đầu, cô không muốn ăn gì.
Trái lại là Thẩm Trạch Hy nói: “Dù sao chúng cháu cũng không có việc gì, cùng đi nhé.”
Mẹ Hạ Nhiên cười híp mắt, cầu còn không được.
Sau đó, ba người đi đến chợ bán thức ăn ở đầu đường, khoảng cách đến chợ bán thức ăn không xa, hàng xóm gặp ở dọc đường cũng đều quen biết.
Lúc này nhìn thấy Thẩm Trạch Hy đi bên cạnh Hạ Nhiên, sôi nổi hỏi han là ai mà trông đẹp trai như vậy.
“Bạn trai Hạ Nhiên nhà tôi.” Bà cười không khép được miệng, giới thiệu cho mọi người.
Thẩm Trạch Hy cong môi, thản nhiên mà lễ phép chào hỏi, không quá xa lánh, cũng không quá thân thiết, vô cùng vừa vặn.
Ánh mắt đám người đều rơi xuống người anh, cho dù đã có tuổi, nhưng nhìn đàn ông có vẻ ngoài đẹp trai thế này, vẫn cảm thấy mặt hơi đỏ tim hơi run.
Mẹ Hạ Nhiên mua không ít đồ, nào là xương sườn, nào là gà cá, rồi cả một số đồ chay…
Thẩm Trạch Hy vẫn luôn đi theo bên cạnh, hễ là đồ đã mua, anh đều lập tức xách lấy, cho dù mẹ Hạ Nhiên cò kè mặc cả, anh cũng không mất kiên nhẫn, trái lại khẽ mỉm cười, hào hứng dạt dào nhìn bà.
Mà tính cách của Hạ Nhiên lại trái ngược với mẹ cô, mua đồ không thích chạy tới chạy lui, càng không thích cò kè mặc cả, cảm thấy rất phiền.
Nếu để cô mua đồ, cô sẽ chỉ đến một sạp hàng, sau đó mua toàn bộ đồ muốn mua.
Lúc này nhìn thấy dây dưa lâu như vậy, cô đã hơi không kiên nhẫn, tùy ý đá đá cục đá dưới chân, ngẩng đầu thì thấy trên mặt người đàn ông đứng bên cạnh tràn đầy ý cười, mặc âu phục phẳng phiu nhưng cũng tham dự vào hàng ngũ cò kè mặc cả.
Đồng thời, mẹ cô còn cảm thấy anh làm vậy không đúng, đang truyền thụ tuyệt chiêu cho anh, trông hai người lộ rõ vẻ thích thú.
Thấy cảnh này, Hạ Nhiên hoàn toàn muốn quỳ…
Sau khi mặc cả xong, Thẩm Trạch Hy lấy ví tiền trong túi ra, thanh toán toàn bộ đồ đã mua.
Hai người còn mua chưa thỏa thích, sau đó lại mua thêm ít rau mới có ý định về nhà.
Lần này Hạ Nhiên lười chẳng thèm để ý đến hai người, dứt khoát sải bước đi ở phía trước, hai người đi đằng sau còn đang bàn xem có cần mua một ít đồ uống hay nước trái cây gì không.
Chắc chắn người không biết chuyện sẽ cho rằng hai người họ mới là hai mẹ con, cô chỉ là người qua đường.
Khi nấu cơm, Hạ Nhiên xem ti vi trong phòng khách, Thẩm Trạch Hy giúp đỡ nhặt rau rửa rau trong phòng bếp.
Ở một mình quả thật hơi buồn chán, cô ra đứng trước cửa phòng bếp nhìn một người đang dạy một người mổ cá.