CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM



Ngoại trừ cái đó ra, còn có một đống giấy vệ sinh, giấy vệ sinh đã khô rồi, nhưng mà chứng cứ của một trận điên cuồng vào ngày hôm qua vẫn còn sót lại ở phía trên.

Cử động thân thể mỏi nhừ, Diệp Giai Nhi ngồi dậy từ trên giường, chậm rãi bước xuống giường, mặt đỏ tới mang tai mà dọn dẹp tàn cuộc dưới đất.

Làm được một nửa, Diệp Đức Huy gọi điện thoại tới, kêu trưa nay cô về nhà một chuyến, nói là số tiền cô đầu tư bảo hiểm đã đến hạn trả, số tiền giao nộp trong mấy năm đó đều đã được trả lại rồi, khoảng chừng ba trăm triệu, kêu cô mang đến cho Thân Nhã.

Đáp lời xong, Diệp Giai Nhi chống đỡ thân thể bất lực như muốn nhũn ra đi đến trường học, may mắn là buổi sáng không có tiết dạy, cô ngồi trong văn phòng có thể nghỉ ngơi lấy sức.

Đợi đến lúc ăn cơm trưa, cô trực tiếp đi về nhà, Diệp Đức Huy đưa một quyển sổ tiết kiệm cho cô, kêu cô đưa trước cho Thân Nhã một chút, còn lại thì để từ từ trả.

Diệp Giai Nhi đáp lời, nhận lấy cái sổ tiết kiệm, đầu tiên là đến ngân hàng một chuyến, rút hết tiền ở bên trong rồi sau đó đi đến nhà Thân Nhã.

Lúc này, Thân Nhã và Trần Vu Nhất cũng đang ở trong chung cư cao cấp, phòng bếp và phòng ngủ đều theo hình thức khai thông.

Lúc cô đến đó, hai người đều đang ở nhà, chỉ là bầu không khí không tốt cho lắm.

Nói rõ mục đích đến đây, cô trả tiền lại cho Thân Nhã.


Thân Nhã không chịu nhận, đương nhiên là Diệp Giai Nhi cũng không chịu, cô kiên trì nói: “Thiếu nợ thì phải trả, đó là đạo lý, nếu như cậu còn như vậy, sau này tớ có vay tiền ai đi nữa cũng sẽ không đến tìm cậu đâu.


Là bạn bè nhiều năm rồi, đương nhiên biết cô có tính tình như thế nào, bất đắc dĩ, Thân Nhã đành phải nhận lấy.

“Số tiền còn lại tớ không có cách nào trả luôn một lần, cho nên chỉ có thể từ từ trả lại cho cậu thôi.

” Diệp Giai Nhi cười nói.

“Tớ không vội đâu, chừng nào cậu trả tiền cũng được mà, không cần phải gấp, cậu cũng có thể trả trễ hai mươi năm, đến lúc đó đừng có quên trả lãi cho tớ là được rồi.

” Thân Nhã nói đùa.

“Đó là điều đương nhiên rồi, không thành vấn đề, cậu tính lãi như thế nào, nói tớ nghe một chút coi.


Đương nhiên là Diệp Giai Nhi biết cô ta đang nói đùa, thế là cô cũng thuận theo mà tiếp lời.


Suy nghĩ một lát, Thân Nhã nhoẻn miệng cười: “Sau này, nếu như tớ có đi uống rượu thì cậu phải đi cùng với tớ, uống rượu giúp cho tớ.


Nghe vậy, lông mày của Diệp Giai Nhi bất giác co rúm lại, lập tức vội vàng khoát tay: “Tớ tuyệt đối sẽ không đi uống rượu với cậu đâu.


“Tại sao?” Thân Nhã bất mãn.

“Con người của cậu không đáng tin cậy, lần trước kêu tớ đi uống rượu, tớ say đến mất dạng nằm gục ra, đến nỗi đầu cũng không thể ngẩng lên nổi.

Còn cậu thì hay lắm rồi, biến mất vô tung vô ảnh.


Quán bar căn bản không phải là một nơi tốt lành gì, một cô gái uống say rồi nằm gục ở đó, ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì không hay cơ chứ?
Ho nhẹ một tiếng, Thân Nhã tự biết mình đuối lý: “Nhưng mà không phải là cuối cùng cậu vẫn an toàn về đến nhà đó à, ai đến đó đón cậu, Thẩm Hoài Dương hả?”
“Không phải, là một người bạn cấp ba của tớ, đưa tớ đến nhà của cậu ta.


Nếu như lúc đó không có Điền Quốc Gia, nói không chừng là đã xảy ra chuyện gì đó, mấy chuyện như thế này, sau này cô tuyệt đối sẽ không làm đâu.

Nhưng mà trọng điểm của Thân Nhã lại không đặt ở đây, mà là: “Bạn học cấp ba của cậu là nam hay là nữ vậy?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi