CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 513

Cô nhóc gật đầu, tay nhỏ lại thuận tiện cầm điện thoại đặt trên tủ lên, vừa bấm mở trò chém hoa quả, vừa chạy đến phòng vệ sinh.

Diệp Giai Nhi đứng dậy, quét dọn phòng khách và phòng ngủ, ánh mắt lướt nhìn sofa, có chút xao động.

Lúc ăn sáng, cô nói nội dung cuộc điện thoại tối qua với Quách Mỹ Ngọc cho Điền Quốc Gia nghe, anh không có ý kiến gì khác, gật đầu tán đồng, đề nghị ăn sáng xong đến trung tâm chọn nhẫn.

Diệp Giai Nhi còn cảm thấy hơi sớm, dù sao những mặt khác còn chưa chuẩn bị xong.

“Nhẫn đính hôn, nhẫn cưới, là phong tục chỗ chúng ta, chúng ta mặc dù không đính hôn, nhưng phong tục không thể phá, nhẫn này xem như nhẫn đính hôn.”

Nói với Điền Quốc Gia thật lâu cũng không thể nói thông, thấy vậy, Diệp Giai Nhi chỉ đành đồng ý.

Huyên Huyên đang uống sữa ừng ực, đôi mắt tròn xoe xoay chuyển: “Mẹ, nhẫn có phải cái cô giáo của chúng con đeo trên tay không.”

“Cứ thích hóng hớt, mau uống sữa của con đi, rồi mẹ đưa đến trường.”

Bên kia.

Trong quán bar.

Tân Hải nhiều nhất chính là hồ, cho nên ngay cả quán bar cũng xây bên hồ nước, dựa núi gần sông.

Quý Hướng Không bưng hai ly rượu mạnh, một ly đưa cho Thẩm Hoài Dương nghiêng người dựa vào sofa: “Cậu cả Thẩm, mời.”

Ánh mắt Thẩm Hoài Dương uể oải lướt nhìn rượu mạnh, tay trái chống cạnh huyệt thái dương, khẽ xoa: “Không hứng thú, sao anh lại đến Tân Hải?”

“Có thể nghe thấy câu không hứng thú với rượu trong miệng cậu cả Thẩm thật không dễ dàng, đến đưa thiệp mừng cho anh.” Quý Hướng Không ngồi bắt chéo hai chân, thanh tao ưu nhã.

“Của anh?”

“Ừ hử…”

“Với Trần Diễm An?” Thân thể thon dài khẽ khom, anh bưng ly nước ấm sang, khẽ nhấp một ngụm.

“Sao anh biết?”

“Nhìn ánh mắt của anh và Trần Diễm An, chỉ thiếu chút không thiêu chết đôi bên, anh không phải luôn lầu bầu hôn nhân là nấm mồ sao, bây giờ là thế nào?”

Quý Hướng Không nhếch khóe môi: “Bây giờ muốn, tự nguyện chết trong nấm mồ, được chưa?”

“Anh muốn thế nào cũng được, Trần Vu Nhất thì sao?”

“Dáng vẻ nửa sống nửa chết, bị Thân Nhã phát hiện gửi tiền cho cô đàn em nhỏ hơn một khóa, hai ngày nay kêu tôi gửi thay anh ta, tôi không làm.”

Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương cau mày: “Anh ta rốt cuộc là định thế nào?”

“Làm sao tôi biết, dù sao mấy năm nay quan hệ giữa anh ta và Thân Nhã ngày càng tệ, nhưng bị phát hiện rồi vẫn còn muốn gởi tiền cho cô đàn em, tôi thấy anh ta là đầu óc muốn bị đánh điển hình! Không nói anh ta nữa, anh lại là thế nào, mấy ngày nay không thấy, sao lại tiều tụy vậy, nói lại, người anh yêu không phải cô anh sao? Bây giờ lại lì ở đây là sao?”

Quý Hướng Không cố ý khịa anh, ánh mắt lạnh như băng lập tức bắn tới.

“Cô ấy nói cô ấy muốn kết hôn với người đàn ông khác, còn sẽ cố hết sức yêu người đàn ông kia…”

“Bình thường, trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, cô giáo Diệp hiện tại còn chưa tới ba mươi tuổi, đang tuổi thịnh, đương nhiên phải tranh thủ gả đi vào độ tuổi đẹp nhất của phụ nữ.”

Quý Hướng Không nở nụ cười nhìn anh: “Vậy anh định cứ ngồi như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi