CHƯƠNG 703
“Con do người phụ nữ đó sinh không cần cũng được, với lại con cái sau này vẫn có thể có, muốn mấy đứa thì sinh mấy đứa, nhưng ba con chỉ có một!” Tô Tình căn bản nghe không lọt tai.
Lời đã nói đến mức này rồi, còn có gì để nói nữa, Thẩm Trạch Hy cười, đi ra khỏi phòng sách.
Cậu vẫn có thể nghe thấy giọng nói chua ngoa của mẹ truyền ra, nhưng anh cả từ đầu đến cuối đều không nói chuyện, chưa từng mở lời.
“Mẹ vốn còn muốn bảo ông ngoại của con kháng cáo, lần này thì hay rồi, đều bị con chặn rồi, con cứ muốn nhìn ba con ngồi tù con mới cam lòng sao, vì người phụ nữ đó, con đều không tim không phổi rồi!”
“Người ba hại chết không phải một mạng người, mà là hai mạng, nếu ba không làm ra chuyện như vậy, Diệp Đức Huy cũng sẽ không chết, con người là phải trả giá cho những việc mình làm.”
Dứt lời, Thẩm Hoài Dương đứng dậy, không có quan tâm Tô Tình, nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp rời khỏi phòng sách.
“Mẹ thấy con là bị người phụ nữ đó mê hoặc hoàn toàn rồi! Ngay cả lời lẽ đại nghịch bất đạo như vậy cũng có thể nói ra được, đó là ba của con, là ba ruột của con!!”
Tô Tình vẫn đang đập đồ, lại hét lên, Thẩm Hải Băng xoa dịu cảm xúc của bà ta.
Huyên Huyên muốn xem hoạt hình, nhưng ấn hết các kênh lại không tìm được, chợt mắt cô bé sáng lên, cô bé hô to: “Mẹ, là ba! Ba ở trên TV!”
Diệp Giai Nhi đang sắc thuốc cho cô bé, mấy ngày nay bị cảm lạnh, cô bé có hơi ho.
“Mẹ mau nhìn! Ba là đại anh hùng, ba ở trên TV!” Cô bé nhảy cẫng lên, vô cùng phấn khích.
Cô nhìn, đó là cảnh Thẩm Hoài Dương bị phóng viên vây lấy, anh đứng ở giữa, tôn quý lại cao ngạo.
“Nào, uống thuốc, sau khi uống thuốc xong thì mau đi ngủ.” Cô ngồi trên sô pha, di chuyển ánh mắt.
Huyên Huyên vẫn chìm đắm trong sự phấn khích, cô bé vẫn đang lắc lắc cái tay nhỏ trắng nõn: “Con ngày mai đến nhà trẻ muốn nói cho các bạn học!” tải ứng dụng truyện hola đọc tiếp nhé.
Con còn bé, cho dù cô nói, cô bé cũng nghe không hiểu thì cần gì chứ?
Diệp Giai Nhi vẫn không ngủ được, khoảng thời gian này giống như bị ma ám vậy, thậm chí cô có hơi sợ đi ngủ, vừa nhắm mắt lại thì có thể nhìn thấy ba, cảnh tượng thê thảm trước khi ba chết, cô không sao quên được!
Ba ngã rất nghiêm trọng, cả người đều là máu, mặt đập xuống đất, có hơi không rõ diện mạo…
Không ngủ được, cô muốn hóng gió, khiến mình hoàn toàn tỉnh táo lại, đi tới bên cửa sổ, cô mở cửa.
Vô tình, ánh mắt lại dừng trên chiếc Bentley màu đen dưới lầu, ở khoảng cách xa như vậy, cô có thể nhìn thấy anh đang hút thuốc, sợ anh sẽ nhìn qua, cô nhanh chóng đứng ở đằng sau cửa sổ.
Hút hết điếu này đến điếu khác, anh hút không biết dừng, chỉ khi mùi nicotin xâm nhập vào trong phổi thì mới có thể thả lỏng.
Diệp Giai Nhi không biết anh làm sao tìm được nơi này, có lẽ là Trần Diễm An nói cho anh, cũng có lẽ là Thân Nhã, cũng có lẽ là Quý Hướng Không, Trần Vu Nhất.
Nhưng bây giờ đã thành cục diện này, cái gì cũng không thể thay đổi…
Vì vậy, một người đứng ở trước xe hút thuốc, người khác lại đứng ở đằng sau cửa sổ, cách khoảng cách không xa không gần.
Bàn tay lớn đút trong túi quần tây, anh đưa tay tìm thuốc, sau khi sờ thấy trống không mới bất tri bất giác phát hiện anh đã hút hết thuốc rồi.
Đứng dậy, Thẩm Hoài Dương đi đến cửa hàng tiện lợi đối diện, mua một bao thuốc, kẹp ở ngón tay, mắt trái hơi nheo lại, tiếp tục hút thuốc.