CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM



Vừa rồi cậu ta vốn muốn nói cho anh cả biết, nhưng ở trước mặt cô… Chuyện này, vẫn để anh cả tự mình phát hiện đi, điều duy nhất anh ta có thể làm chính là bảo vệ cô, và chờ đợi!
Sáu giờ sáng sớm hôm sau.

Sắc trời còn chưa sáng, Diệp Giai Nhi vẫn chưa có tỉnh ngủ, cửa phòng liền bị đập thẳng rung động.

Không ngăn nổi tiếng ồn ào truyền đến, đôi mắt của cô từ từ híp mở ra, liếc một cái liền nhìn thấy lồng ngực nhẵn bóng và rắn chắc của người đàn ông.

Ánh mắt lại hướng xuống, chân của lại đang giống như dây leo quấn qua eo rắn chắc của anh, bám chặt lên trên người anh.

Ngay tức khắc tỉnh cả ngủ, cô lập tức tỉnh táo lại, đỏ mặt, liền vội vang đem chân rời đi.

Từ lúc nào, tư thế ngủ của cô lại biến thành như vậy rồi?
May là anh vẫn chưa tỉnh ngủ.


Sửa sang lại áo ngủ một chút, cô đi qua và mở cửa ra, người đứng ngoài cửa lại là Tô Chính Quốc.

Hơi giật mình, sau khi lấy lại tinh thần, dưới chân cô vẫn không quên lập tức đứng nghiêm, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, sau đó nói: “Ông ngoại!”
Tô Chính Quốc khiến cho người ta có cảm giác quá mức uy nghiêm, khiến người ta không tự chủ được mà phản ứng theo bản năng.

“Nửa giờ sau tập hợp ở phòng khách, cháu và Hoài Dương cùng nhau đi xuống!”
Giọng nói hùng hồn mà hữu lực, Tô Chính Quốc nhìn vào cử động của Diệp Giai Nhi, quay người rời đi.

Khẽ thả lỏng hơi thở, chờ đến khi cô quay lại phòng, người đàn ông trên giường đã tỉnh, cánh tay chống cằm, vô cùng lười biếng.

Anh giống như vẫn chưa tỉnh ngủ, đôi mắt híp lại, liếc xéo cô, giọng nói mang theo vẻ khàn khàn: “Mợ Thẩm, chào buổi sáng…”
So với thường ngày, đường cong trên gương mặt tuấn mỹ của anh lộ ra vẻ nhu hoà và tuỳ ý, dưới ánh đèn màu vàng nhạt lại càng thêm mê người.


Trái tim Diệp Giai Nhi lại không thể khống chế đập nhanh hơn, gương mặt hơi nóng, cô nghiêng người: “Ông ngoại nói nửa giờ sau tập hợp ở phòng khách!”
Sau đó, cô xoay người đi đến phòng tắm, rửa mặt, lúc đang đánh răng thì cửa phòng tắm bị mở ra.

Người đàn ông cởi trần, vai rộng, hông hẹp, dưới sự gói gọn của chiếc quần lót ôm sát, trông rất tròn đầy cong vểnh, vân da rõ ràng, đường cong trôi chảy, đủ để khiến cho phụ nữ mặt đỏ tim run.

Diệp Giai Nhi trông thấy anh từng bước đi tới, nhíu mày, trong miệng còn có bọt, nói chuyện có chút mơ hồ không rõ: “Anh đi vào làm gì?”
“Đánh răng…” Anh sóng vai đứng chung một chỗ với cô, dù bận vẫn ung dung nhìn cô: “Mợ Thẩm cảm thấy tôi tiến vào làm gì?”
“Anh có thể ra ngoài trước không? Tôi xong ngay rồi!”
Đôi mắt liếc một cái, trên gương mặt tuấn mỹ của Thẩm Hoài Dương đều là vẻ tuỳ ý: “Phòng tắm không đứng nổi hai người sao?”
Thấy anh hoàn toàn không có ý muốn đi ra ngoài, Diệp Giai Nhi cũng không uổng công, cô hơi nghiêng người sang bên cạnh, động tác đánh răng càng nhanh hơn.

Môi mỏng câu lên, đôi mắt của anh nhìn cô chăm chú, hài lòng thấy được vành tai và vùng cổ của cô đỏ lên, giống như vô cùng vui vẻ.

“Hạ lưu!” Tức giận chửi nhỏ một tiếng, cô đỏ mặt, cấp tốc rời khỏi phòng tắm, mà anh, đôi môi mỏng càng cong hơn, giữa lông mày đầy ý cười.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi