CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 804

Sau đó, chính là bữa tiệc, mọi người đều đã ngồi vào chỗ, Thẩm Hoài Dương dẫn Diệp Giai Nhi đi kính rượu, tuy nói là kính rượu, nhưng vẫn thay cô đỡ không ít rượu.

Đợi bận bịu xong hết mọi chuyện thì đã là 9 giờ tối, ngày cưới quả thật là ngày hạnh phúc nhất nhưng cũng là ngày mệt nhất.

5 giờ sáng phải dậy bắt đầu trang điểm, làm tóc, sau đó thử váy cưới, tiếp theo thì bận bịu cả ngày, sao có thể không buồn ngủ cho được?

Việc còn lại có Quách Mỹ Ngọc và Thẩm Trạch Hy xử lý, cho nên hai người rời đi trước, quay về phòng của khách sạn.

Diệp Giai Nhi thật sự rất mệt, cô mệt tới mức mắt không mở nổi, váy cưới đã cởi ra, cô mặc vào trang phục truyền thống, rất ôm người, phô diễn vóc dáng tuyệt đẹp.

Thẩm Hoài Dương ra ngoài lấy đồ chưa có quay lại, cô dựa vào sô pha, muốn nghỉ ngơi một lát trước.

Hình ảnh nhìn thấy sau khi bước vào là cô dựa vào sô pha ngủ thiếp đi, Thẩm Hoài Dương nhếch môi, bước nhẹ chân, sau khi cúi người bế ngang người cô lên thì đi thẳng ra ngoài phòng.

Chiếc xe Bentley màu đen đã đợi ở ngoài khách sạn, anh ngồi lên xe, để cô dựa vào lòng, ném mấy chữ cho tài xế: “Đến sân bay.”

Quý Hướng Không, Trần Vu Nhất, còn cả một đám bạn bè đợi ở phòng tân hôn, bọn họ đang đợi náo động phòng.

Dù sao bình thường không chiếm được tiện nghi của tổng giám đốc Thẩm, cũng chỉ có lúc này mới có thể chỉnh anh tới sống đi chết lại, cơ hội tốt như vậy, sao có thể bỏ qua chứ?

Chỉ là lần đợi này đã đợi mấy tiếng, đợi từ 10 giờ đến 12 giờ, cô dâu và chú rể vốn nên xuất hiện ở đây ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Quý Hướng Không nhìn Trần Vu Nhất, cầm ly rượu vang trước mặt lên, lắc nhẹ: “Đây là chơi trò gì vậy?”

“Tôi làm sao biết được?” Trần Vu Nhất lười nhác nhún vai, nhìn thời gian: “12h30 rồi, gọi điện hỏi thử Trạch Hy đi.”

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, bên này Trần Vu Nhất vừa dứt lời, bên kia thì Thẩm Trạch Hy bèn đi vào, trong lòng cậu còn ôm Huyên Huyên.

Huyên Huyên đã rất buồn ngủ, cánh tay nhỏ trắng trẻo ôm cổ của cậu, Thẩm Trạch Hy mở miệng: “Không cần đợi nữa, bọn họ đã rời đi rồi.”

“Rời đi, đi đâu?” Trần Vu Nhất nhíu mày không hiểu.

“Đi nghỉ tuần trăng mật, bây giờ đã ở trên máy bay rồi.” Thẩm Trạch Hy nói, cậu cũng là vào nửa tiếng trước mới nhận được tin nhắn anh gửi tới.

“Sao lại không nể mặt người khác vậy chứ, chúng tôi đã đợi tới nửa đêm, cậu ta thì hay rồi, trực tiếp ra nước ngoài tiêu dao.” Quý Hướng Không nhíu mày.

Trần Vu Nhất cũng bất mãn: “Quả thật không nhân đạo.”

“Sợ các anh làm phiền đêm tân hôn của anh ấy, bên ngoài còn khách chưa tiễn, em không tiếp các anh nữa, đi đường chú ý an toàn.” Thẩm Trạch Hy bảo tài xế đi theo đằng sai mang quà đã chuẩn bị trước ra: “Các anh đều đã uống rượu, không tiện lái xe, tài xế tạm thời em đã tìm sẵn cho các anh, chúc ngủ ngon.”

Dứt lời, cậu chào từng người rồi xoay người đi tới đại sảnh của khách sạn, còn rất nhiều người chưa tiễn, cậu phải đi giải quyết nốt.

Ngồi lên xe, Thân Nhã nhìn tài xế riêng, lại nhìn Trần Vu Nhất đã uống không ít rượu: “Tài xế riêng anh tìm từ khi nào vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi