CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 824

Lâm Nam Kiều lại dịu dàng cười, tự nhiên nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng vậy, chào các đàn anh, đàn chị.”

Cô ta cởi áo khoác trên người, bên trong là một bộ váy dài đến mắt cá chân, hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.

Thân Nhã đã có chút ngồi không yên, gần đây cô và Lâm Nam Kiều không hợp nhau, lúc này ngồi cùng một bàn cả người cũng không được tự nhiên, nhưng cũng không thể rời đi quá sớm, cho nên phải cứng rắn chịu đựng.

Chỉ uống rượu có chút vô vị, nên có người đề nghị chơi bài, từ Át đến K đều phát đến tay tất cả những người ngồi ở đây, đương nhiên còn có Vương, sau khi đã phát bài xong, cho dù là ai cũng không muốn tiết lộ bài trong tay mình, sau đó do Vương từ trong đó lựa chọn hai lá bài, người nắm giữ hai lá bài này sẽ theo lời Vương nói ra mà thực hiện, không có lấy cớ, cũng không có hối hận, phải tuân theo, cũng chính là tuân theo quy tắc của trò chơi.

Thân Nhã lắc đầu, không có ý định chơi, Trần Vu Nhất cũng đang chuẩn bị mở miệng từ chối, mọi người lại không bỏ qua cho anh: “Vợ chồng hai người chính là nhân vật chủ yếu của tối nay, sao có thể từ chối hết được chứ, nhất định phải có một người tham gia.”

Trần Vu Nhất nhìn Thân Nhã, nhíu mày, gật đầu: “Vậy thì tôi đi.”

Người đầu tiên rút được Vương lựa chọn 2 và 5, yêu cầu là 2 cõng 5, cõng năm phút.

2 là một cô gái, mà 5 là con trai, cô gái rất nhỏ gầy dùng hết sức cõng một chàng trai lên, mệt như trâu, thở hổn hển.

Lượt rút thứ hai chính là 4 và 8, yêu cầu là hôn môi, phải chân chân chính chính hôn hai phút, 4 và 8 đều là con gái, hai người sau khi hôn xong chạy thẳng đến phòng vệ sinh, ba phút sau mới ra ngoài, vừa rửa, vửa chà, chà đến mức thiếu chút nữa chảy máu.

Lượt rút thứ ba là 9 và 10, yêu cầu là hôn cổ, số 9 là một cô gái, số 10 là một chàng trai, tất cả mọi người ồn ào, làm bàn trai số 9 đừng giận, trò chơi mà thôi, cô gái kia cũng biết quy tắc trò chơi, cứng rắn chui vào trong cổ bạn trai, chàng trai số 10 cười đến không thở nổi, hôn một phút.

Trò chơi như vậy Thân Nhã không thích, vô cùng không thích, hơn nữa là kháng cự từ trong lòng, cô muốn cùng Trần Vu Nhất rời đi, nhưng không nói ra được.

Anh cũng có bạn bè và xã giao của mình, cô không thể quá mức hà khắc, kết hôn cũng không phải làm mất hết tất cả quan hệ.

Cô đang chờ Trần Vu Nhất mở miệng nói rời đi, nhưng anh vẫn luôn không có.

Bạn học nhiều năm không gặp, lúc này náo nhiệt rồi không muốn đi tự nhiên cũng đúng, cô cắn cốc nước trái cây, mặc dù không chút hứng thú nhưng vẫn cố gắng giữ vững tinh thần xem.

Kỳ thật, cô nhàm chán chỉ muốn lướt điện thoại giết thời gian, nhưng người ở đây không ai chơi điện thoại, cô lại thôi, nếu không mọi người chỉ cảm thấy mình kiêu kì, không hòa hợp.

Không biết đến vòng thứ mấy, một đàn anh ngẫu nhiên rút được Vương, anh ta ho nhẹ: “Hôn môi ba phút, số 11 và số 12, số 11 là ai?”

Lâm Nam Kiều giơ bài trên tay lên, dịu dàng cười: “Tôi.”

“Số 12 đâu? Số 12 ở nơi nào?”

“Ở đây…” Trần Vu Nhất nhàn nhạt ném bài lên bài.

Thấy thế, mọi người ccó chút kinh ngạc, sao có thể trùng hợp như vậy chứ, Trần Vu Nhất là số 12, Lâm Nam Kiều là số 11!

Lập tức, chân mày Thân Nhã cau lại, ánh mắt đảo qua bàn bài, quả thật, Trần Vu Nhất là số 12.

Bài trong tay Lâm Nam Kiều giơ lên, cho nên tất cả đều thấy là số 11, không thể không nói chuyện này có chút khó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi