CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

 

CHƯƠNG 857

“Trần tổng, em không phải là người bán thân, em còn có việc, đi trước đây!” Lời nói của cô ta có chút nghẹn ngào, cúi đầu, rảo bước chạy qua người anh.

Trần Vu Nhất lại hít sâu hơi thuốc, sau đó ném mẩu thuốc trên đất, giẫm tắt, quay lại phòng bao.

Hai người đã uống không ít rượu, Thẩm Hoài Dương đang day nhẹ trán, Quý Hướng Không mở miệng không khách sáo nói: “Còn tưởng cậu rơi vào trong bồn cầu rồi, đang muốn đi làm anh hùng cứu mỹ nhân.”

“Cậu không phải là anh hùng, tôi cũng không phải là mỹ nhân, trêu đùa ai đấy, ở bồn cầu, cậu cảm thấy chân của tôi có thể nhét vào sao?”

Trần Vu Nhất càng không khách sáo mà nói, nói chuyện cũng không biết tôn trọng sự thật, hoàn toàn là nói linh tinh.

Thẩm Hoài Dương nhìn thời gian, đã 10h40p’ thì đứng dậy: “Về nhà.”

Quý Hướng Không cũng không có ý kiến, cũng đứng dậy theo, ngược lại Trần Vu Nhất lại ngồi im trên sô pha: “Mới ra ngoài được bao lâu thì đã vội về rồi, uống thêm hai chai nữa.”

“Thân Nhã bây giờ mang thai, cậu uống ít thôi, sau này sẽ có thời gian uống rượu.” Thẩm Hoài Dương mặc áo khoác lên, chỉnh lại cổ áo.

Đi tới dưới lầu, tiếng nhạc inh tai đang vang lên, thật sự là muốn chọc thủng màng nhĩ của người ta.

Phụ nữ ở xung quanh vừa nhìn thấy có người đàn ông xuất sắc như vậy thì nhào tới, dán vào người của ba người.

Lông mày tuấn tú của Thẩm Hoài Dương nhíu lại, có hơi mất kiên nhẫn và chán ghét, thần sắc hoàn toàn lạnh băng, giống như mùa đông tháng chạp, không có chút độ ấm: “Tránh ra.”

Khí thế của anh chấp nhiếp mọi người, những người phụ nữ đó có hơi kiêng kỵ, cũng không dám bước tới nữa.

Quý Hướng Không lại theo sát đằng sau anh, nếu sau khi về nhà để yêu tinh Trần Diễm An đó ngửi được mùi nước hoa trên người thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.

Đột nhiên, ánh mắt của Thẩm Hoài Dương nhìn sang một nơi, cơ thể cao ráo khựng lại, đôi mắt thâm sâu hơi nheo lại.

Hướng anh nhìn là Lâm Nam Kiều.

Lâm Nam Kiều nhìn thấy huyên náo, vừa ngẩng đầu thì chạm ánh mắt uy nhiếp lòng người của Thẩm Hoài Dương, không biết tại sao, cô ta vậy mà bị dọa giật mình, nhanh chóng cúi đầu, hầu rượu tiếp.

Thẩm Hoài Dương cô ta chưa từng gặp người thật, ngược lại từng thấy mấy lần trên TV, không ngờ, ánh mắt của anh vậy mà sắc bén như vậy, giống như thanh kiếm sắc. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô ta biết, bạn tốt của Thân Nhã gả cho anh, Thân Nhã đương nhiên cũng biết anh.

Quý Hướng Không không biết anh đang nhìn cái gì, vẻ mặt nghi hoặc, Thẩm Hoài Dương lại đã lần nữa cất bước đi ra.

Cậu em trông xe đã lái lần lượt ba chiếc xe qua, Quý Hướng Không sau khi lên xe, Thẩm Hoài Dương nhấc đôi chân dài, đi tới trước mặt Trần Vu Nhất: “Lâm Nam Kiều mấy giờ tan làm?”

Trần Vu Nhất hơi sững người, sau đó nhún vai: “Tôi sao mà biết được, giữa chúng tôi bây giờ đã không có quan hệ gì nữa.”

“Không có tự nhiên là tốt nhất, có một số lỗi lầm có thể phạm, bởi vì còn cơ hội sửa đổi, nhưng có một số lỗi lầm lại không thể phạm, bởi vì nó đủ trí mạng, tới lúc đó người hối hận sẽ là bản thân…” Anh nói rất thâm ý.

“Có ý gì?” Trần Vu Nhất cũng nghe ra một chút.

“Không có ý gì cả, Thân Nhã, còn cả Lâm Nam Kiều, chỉ khiến cậu phân rõ nặng nhẹ mà thôi, dù sao là chuyện của bản thân cậu, tôi chỉ xuất phát từ ý tốt mà nhắc nhở mà thôi…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi