CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 887

Ngực khó thở muốn chết, cô che ngực gắt gao, huyết sắc trên mặt trong nháy mắt không còn, tái nhợt không còn chút huyết sắc.

Cô cho là Lâm Nam Kiều câu dẫn anh ta, anh ta giả bộ chối từ, nhưng không! Nhưng không nghĩ tới là như vậy!

Trong lòng tan vỡ, đang sụp đổ, là sự tuyệt vọng nghẹt thở giống như nước biển nhấn chìm, cướp đi hô hấp của cô.

Đó là chồng cô, nửa kia của cô, cũng là người cô tín nhiệm nhất trên thế giới này, lúc này lại tổn thương cô sâu nhất, tổn thương hoàn toàn!

Diệp Giai Nhi cũng có lúc khẽ run, cô cũng không nghĩ tới lại là do Trần Vu Nhất đề nghị!

“Chúng em ở bên nhau không bao lâu, sau đó thì bị phát hiện, bây giờ quyết định chia tay, chuyện chính là như vậy…”

“Nên nói cô cũng đều đã nói rồi, bây giờ có thể đi, lập tức, nhanh chóng, biến mất trước mặt chúng tôi.” Thần sắc Diệp Giai Nhi rất lạnh.

Thân Nhã lại nâng tay lên, cho Lâm Nam Kiều một bạt tai thật mạnh: “Cút!”

Lâm Nam Kiều cũng không tức không buồn: “Chuyện này vốn là em sai, đây cũng là em nên nhận.”

Cô ta rời đi với vết bàn tay rõ ràng trên má, chỗ ngồi chỉ còn Thân Nhã và Diệp Giai Nhi, cô nhắm mắt lại ôm lấy đầu.

“Thân Nhã…” Diệp Giai Nhi đau lòng không dứt.

Trước mắt Thân Nhã rất đen, giống như lọt vào trong vực sâu, bốn bề đều là đen tối, tuyệt vọng lại đen tối, cả thế giới sụp đổ.

“Người mà tớ tín nhiệm nhất là anh ta, là anh ta! Nhưng anh ta lại đối xử với tớ như vậy!”

Cô ngay cả ba cô cũng không tin, trên toàn thế giới trừ người mẹ đã chết, người cô tín nhiệm nhất chính là anh ta!

Diệp Giai Nhi cũng có thể cảm giác được nỗi đau ấy, cô cơ hồ không dám lớn tiếng gọi cô ấy.

Cô đánh bậy đánh bạ quen biết Thẩm Hoài Dương ở hôn lễ của Thân Nhã, có thể nói nhờ cô ấy cuộc sống lúc này mới có thể hạnh phúc mỹ mãn như vậy.

Nhưng chính cô ấy lại rơi vào kết quả này…

Trần Diễm An gọi điện thoại tới, thần sắc vô cùng hưng phấn, bởi vì cô ấy lại tình cờ gặp được nam thần trong lòng, gọi Diệp Giai Nhi đến.

Diệp Giai Nhi vốn không muốn đi, như để cô ấy về nhà như vậy, cô làm sao có thể yên tâm được?

Bữa tối chưa ăn, Trần Diễm An cũng đang ở nhà ăn, Diệp Giai Nhi định đưa Thân Nhã qua, ăn một chút gì đó, khuyên bảo một chút.

Thân Nhã bây giờ đã chết lặng, không có bất kỳ tri giác nào, vào lúc này mặc cho Diệp Giai Nhi mang cô ấy đi ra ngoài.

Trần Vu Nhất vẫn còn ở bệnh viện chờ Lâm Nam Kiều, hồi lâu sau lại thấy gò má cô có dấu bàn tay xuất hiện ở trước mặt.

Dấu bàn tay này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, không cần Lâm Nam Kiều mở miệng, anh ta cũng biết là chuyện gì xảy ra, nhất định là Thân Nhã!

“Sau này em không cần đi gặp cô ấy nữa, không cần thiết.” Giọng Trần Vu Nhất có chút lạnh.

Lâm Nam Kiều đưa tay đụng vào gò má sưng đỏ, không nói tiếng nào, nhàn nhạt lắc đầu: “Em không sao.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi