CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 961

Trần Diễm An mặc dù đang say rượu nhưng vẫn còn rất tỉnh táo, giai điệu bài “Quả táo nhỏ” không ngừng vang lên, giữa chừng điện thoại hết pin, cô ấy còn biết đổi sang điện thoại của Thân Nhã.

Trần Diễm An nhảy điên cuồng, cởi hết những thứ lung tung lộn xộn trên người, đá bay cả giày cao gót, trông không khác gì một người điên.

Thân Nhã hơi đau đầu nhưng lại không yên tâm về Trần Diễm An nên cứ ngồi canh chừng. Tới khi Trần Diễm An nhảy kiệt sức, ngã ra đất thì cô mới dùng hết sức lực, đưa cô ấy vào phòng bên cạnh.

Cô tưởng rằng Trần Diễm An nhảy cũng đã nhảy, hát cũng đã hát, cũng đã làm ầm ĩ mọi thứ, giờ này chắc có lẽ đã tới lúc nghỉ ngơi rồi, nhưng mọi chuyện hoàn toàn không phải như vậy, Trần Diễm An ôm cô khóc nức nở.

Trần Diễm An ầm ĩ suốt cả đêm, tới sáng sớm hôm sau cô vẫn còn đang ôm Thân Nhã.

Thân Nhã không đẩy Trần Diễm An ra, cô hiểu rõ tính cách của cô ấy hơn bất kỳ ai, cô ấy nhìn có vẻ buông thả và phóng khoáng, gần như không quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng thực ra không phải như vậy, chỉ là cô luôn giấu những tâm sự ở đáy lòng, đến khi bản thân không chịu đựng được nữa thì sẽ uống rượu để giải tỏa.

Cô có thể nhìn ra Trần Diễm An thật sự rất thích trẻ con và cũng muốn có con.

Trời sáng, Thân Nhã cũng mệt mỏi rã rời, còn Trần Diễm An vừa làm khổ cô cũng từ từ tỉnh táo trở lại.

“Tớ chóng mặt quá, trên người cũng cảm thấy khó chịu. Tớ muốn đi tắm, phòng này có phòng tắm không?” Trần Diễm An vươn tay vén tóc ra sau tai, giọng nói khô khốc.

Thân Nhã lắc đầu: “Không có, phòng bên cạnh mới có phòng tắm.”

“Vậy tớ sang phòng bên cạnh tắm rửa, Tiểu Nhã, cậu xuống nhà mua đồ lót giúp tớ với.”

Thân Nhã nhận lời, cô cũng quên mất việc Hoắc Đình Phong vẫn còn ở trong phòng, cô còn tưởng rằng anh đã nhân cơ hội rời đi rồi nên cũng không để tâm lắm.

Trần Diễm An đã cởi hết quần áo trên người, chỉ choàng tạm một chiếc khăn tắm, đưa tay đẩy cửa căn phòng bên cạnh.

Sau đó cô ấy ngẩn người tại chỗ, đứng im như tượng tạc.

Thân Nhã cầm ví tiền, đang định xuống nhà thì nhìn thấy dáng vẻ đó của Trần Diễm An, cô cũng tò mò nhìn sang, cuối cùng mặt mũi đỏ bừng, tim đập loạn xạ. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cơ thể cường tráng và quyến rũ của người đàn ông đang quay lưng về phía hai người họ, đứng bên cạnh giường, Hoắc Đình Phong đã mặc xong chiếc quần âu màu đen, dáng người cao lớn thẳng tắp, hai tay cầm áo sơ mi lên, vẽ lên một đường cong hoàn mỹ, bàn tay to lớn đang cài cúc áo.

Trên mặt đất còn có một ít quần áo phụ nữ nằm rải rác.

Ga trải giường hơi lộn xộn…

Tối qua xảy ra chuyện gì không cần nói cũng biết.

Trần Diễm An không quấy rầy người đàn ông trong phòng mà nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, nhanh chóng thay quần áo rồi kéo Thân Nhã đang đỏ mặt đi khỏi đó.

Trong quán cà phê, Trần Diễm An ngồi đó, hai tay khoanh trước ngực, đánh giá người phụ nữ đối diện.

Thân Nhã đỏ mặt nhưng vẫn cố kìm nén, làm ra vẻ điềm tĩnh.

“Cậu và nam thần trong lòng tớ…” Nói đến đây, Trần Diễm An hơi đau lòng: “Đã ngủ với nhau rồi à?”

Không hề che giấu, Thân Nhã đỏ mặt gật đầu.

“Cậu và nam thần bắt đầu tiến tới từ khi nào vậy? Phát triển như thế nào rồi?”

Thân Nhã thật thà kể hết toàn bộ quá trình làm quen của hai người và cả những việc đã xảy ra. Nếu cô ấy đã biết, vậy cô cũng không cần giấu diếm làm gì, vả lại cô cũng không định giấu cô ấy và Giai Nhi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi