CÔ VỢ SÁT THỦ BÌNH TĨNH LẠI CHÚT!


Tần Vô Song bước ra cửa của sòng bạc thì thấy Phedra đã đứng chờ mình ở đó.

Cô bước vào trong xe, Phedra đã nhìn thấy vệt máu ở khóe miệng thì liền giật mình.
- Kiera anh ta động tay với cậu sao ?
Tần vô Song nhìn Phedra.
- Cậu nghĩ anh ta lấy lí do gì để ra tay với tớ.
- Cũng đúng, anh ta sẽ không hèn tới như vậy đâu.
- Phedra, chạy về biệt thự của tớ nhanh lên.
Tần Vô Song gắng gượng nói.
Phedra nhìn cô ôm bụng thì đại khái biết được chắc dạ dày của cô lại đau rồi.
- Này làm sao đi vào thì ổn mà đi ra lại bất ổn thế này.

Anh ta bắt cậu uống rượu đúng không?
Cô ngửi thấy mùi rượu trên người cô liền nhớ lại hình như cô chưa ăn gì từ lúc về nước cả.

Sở dĩ Kiera có biệt thự riêng do ngoài làm sát thủ chém chém giết giết thì cô còn mở một chuỗi nhỏ tiệm hoa và nhà hàng, đó là mong ước của mẹ cô khi còn sống, bà ấy rất thích hoa nên Tần Vô Song thực hiện mong ước đó của bà.
Phedra đỡ Kiera năm lên giường.
- Để tớ gọi Ellen tới.
Ellen là bác sĩ riêng của gia đình Phedra và cũng là người bạn của họ.

Anh ta rất giỏi và cũng rất hiểu bệnh tình của Tần Vô Song.
- Không cần phiền tới anh ấy, cậu lấy trong tủ đầu giường của tớ có thuốc đó.
- Cậu uống rượu mạnh như vậy còn chưa ăn gì, dạ dày chưa rớt khỏi bụng cậu là may rồi để Ellen tới tớ yên tâm hơn.
Tần Vô Song cũng không muốn nói, cô mà nói thêm lần nữa chắc thổ huyết luôn mất.
Một lát sau, Ellen xách đồ dùng chạy tới.
- Này bà cô, đã bị đau dạ dày nặng mà vẫn uống rượu sao, thật hết nói nổi cô mà.

Dạ dày của cô loét rồi, thời gian này bớt uống rượu ăn đồ cay nóng...
Ellen nói tràng dài những điều cần lưu ý khiến Tần Vô Song choáng cả đầu.

Vẫn chứng nào tật nấy như cũ, cô chả lọt tai câu nào.
Sau khi Ellen rời đi thì Phedra sai người đi mua cháo cho cô ăn.

Tần Vô Song thường ăn những đồ thanh đạm vì cô không thích mùi dầu mỡ.

Đây cũng là đặc điểm di truyền từ cha mà mẹ đã kể với cô.
Sau khi ăn xong thì cô uống thuốc, cơn buồn ngủ ập tới.
..............
Phedra cũng đi về biệt thự Eckert.
Một tháng trôi qua trong yên bình.

- Atrix, anh gọi em có việc gì vậy ?
Tần Vô Song mở cửa đi vào phòng làm việc của Atrix.

Dạo này tình hình không được ổn lắm nên cô rất bận, bận đến tối mờ tối mịt vẫn còn đang ở nơi nào đó vất vưởng trong thành phố.
- Em và Lucios ngày mốt đi Châu Phi.

Ở đó sắp nổ ra chiến tranh rồi.

Chúng ta cần đưa người và vũ khí tài nguyên thuộc quyền sở hữu của Deathwish về trụ sở.
- Sao đường đột vậy?
- Anh biết lần này khá nguy hiểm nhưng anh tin em và Lu có thể hoàn thành được.

Lần này có lẽ có thể không kịp trở về trước khi chiến tranh nổ ra, anh sắp xếp vũ khí và những điều cần thiết để em và Lu có thể an toàn trở về.
Atrix mặc dù muốn đích thân đi để tránh Tần Vô Song gặp nguy hiểm nhưng nhiệm vụ này nếu giao cho hai người đó thì sẽ khả quan hơn, và anh vốn đang nắm quyền hầu hết nội bộ của Deathwish nếu anh đi đến nơi nhạy cảm như vậy thì rất nhiều thế lực sẽ nhân cơ hội này trừ khử anh.
- Em không có ý kiến đâu.

Lucios thông thạo Châu Phi nên đi cùng cậu ấy rất an tâm.

Tần Vô Song thản nhiên nói, mưa bom bão đạn đối với cô là chuyện rất bình thường.

Đâu phải trải qua ngày một ngày hai.
- Ừm em về chuẩn bị đi anh sẽ bố trí mọi thứ, đến lúc đó em có thể lên đường.
 
Ngày mốt.
- Kie à tớ muốn đi cùng cậu lắm mà tớ có nhiệm vụ khác ở Đông Á rồi.
Phedra buồn bực nói, nếu không phải Atrix sắp xếp cô đi Đông Á thì cô đã đi Châu Phi cùng Kiera rồi.
- Cậu không quen thuộc địa hình Châu Phi vậy nên Lucios đi với tớ thì tốt hơn.
- Kie à đi nào! chúng ta sẽ muộn mất.
Lucios đứng từ trên máy bay gọi lớn.

Anh ta vốn dĩ đang ở Đông Á mà phải chạy về đây giao nhiệm vụ lại cho Phedra nên cảm thấy mệt mỏi muốn kết thúc sớm để tận hưởng kì nghỉ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi