CÔ VỢ SÁT THỦ BÌNH TĨNH LẠI CHÚT!


Chiếc Bentley đen dừng trước cổng lớn Tề gia.

Phedra hạ cửa kính xe xuống, đám thuộc hạ mở cổng cho xe cô tiến vào.

Quản gia nhìn cô gật đầu, dẫn cô lên phòng Tần Vô Song đang nằm.

Phedra thấy căn phòng này rất lớn, màu sắc chủ đạo là trắng và đen, cách bày trí mang phong cách đơn giản nhưng rất quý tộc.

Cô nghĩ đúng là Tề gia chỉ là phòng dùng cho khách thôi mà cũng lớn và sang trọng như thế này.

Quản gia mở cửa cho cô tiến vào.

Phedra bước vào nhìn thấy Tần Vô Song vẫn còn đang nằm ngủ, Tề Thiên Mặc ngồi cạnh nhìn chăm chú vào người đang nằm trên giường mình.

Phedra hết hồn cô không nghĩ sẽ gặp Tề Thiên Mặc ở đây.

Tề Gia, cám ơn anh đã cứu họ.

Phedra không biết nói gì ngoài cám ơn, cô quay đầu đi về phía cửa nói với quản gia.

Làm phiền bác rồi, bác có thể đưa cháu đi gặp Lucios được chứ?

Quản gia khá kinh ngạc, ông ta đương nhiên biết người nằm trong phòng và người đứng trước mặt là ai, ông cứ tưởng họ sẽ không quan tâm đến lão già như ông cơ chứ.

Được, tiểu thư đi bên này.

Ông dẫn Phedra đến một căn phòng có diện tích nhỏ hơn và bày trí đơn giản hơn căn phòng Tần Vô Song nằm lúc nãy.

Lucios đang ngồi trong đó, thấy Phedra đi vào thì liền vui mừng, thật ra anh thích Phedra nhất là những lúc cô giết người, còn Phedra không biết là anh thích mình cứ nghĩ là mình cô đơn phương anh thôi
Phe, cô đến rồi tôi nhớ cô chết đi được !
Này cậu, đây là Tề gia, đừng có lỗ mãng như vậy
Phedra mặc dù thích anh ta nhưng đây là Tề gia hành sự phải cẩn thận.

Kiera tỉnh chưa?
Lucioa nhanh chóng ngồi yên một chỗ, hỏi Phedra về tình hình của Tần Vô Song.

Cô ấy vẫn đang nghỉ ngơi, tôi nghĩ nên để cô ấy tỉnh lại thì sẽ đưa cô ấy về, ai lại dám đánh thức Kie cơ chứ !
Ừm.

.

! ! !.

Mẹ.

.

mẹ đừng bỏ Vô Song, mẹ!.

Tần Vô Song trên giường, nhăn mặt nhíu mặt nói, trên mắt cô cũng trào ra một ít nước mắt
Tề Thiên Mặc nhíu mày nhìn cô, anh chưa bào giờ thấy cô khóc kể cả đêm đó
( Mọi người biết tại sao ổng lại nói đêm đó rồi ha quay lại đọc chương 9 )
Vô Song! con phải im lặng nghe chưa.

Tần Vô Song lúc 6 tuổi.

Tần Vô Song mơ thấy cô và mẹ bị truy đuổi, mẹ dặn cô phải im lặng không được phát ra tiếng động, bọn họ chỉ bắt mẹ cô giết mẹ cô trước mặt cô rồi để bà ấy thoi thóp ở đó.

Cô sau khi thấy bọn chúng đã đi xa thì mới dám bước ra, cô nhìn mẹ trên người đầy máu, hơi thở nặng nhọc nói.


Vô Song, con!.

con phải sống, con phải tìm lại cậu.

.

của!
Nói chưa xong, bà liền nhắm mắt lại, cả người mềm nhũn, từ từ mất đi ý thức! ! !.

Mẹ!.

hộc.

.

Tần Vô Song ngồi bật dậy, thở hồng hộc.

Một đôi mắt xanh nhìn cô chằm chằm, Tề Thiên Mặc nhìn cô.

Tỉnh rồi à ?
Ừm.

Tôi cho người gọi bạn cô vào đây, cô đi thay đồ trước đi.

Tần Vô Song nhìn trên người mình lúc này là chiếc váy ngủ liền thân màu đen dài đến đầu gối.


! !.

Sau khi cô thay quần áo xong thì đi xuống phòng khách thì thấy Phedra và Lucios đang ngồi đợi cô, bên cạnh còn có Tề Thiên Mặc không khí giữa ba người bọn họ khá kì quặc.

Tớ xong rồi đây.

Tần Vô Song ngồi xuống cạnh Phedra, Phedra nhào tới ôm cô, đôi mắt đỏ lên.

Tớ nhớ cậu chết được, cậu không sao chứ!
Này, cậu làm tớ đau đó, tớ đang ở trước mặt cậu đó.

Tần Vô Song nở nụ cười tươi, cô không biết Phedra lại lo lắng cho cô đến mức này, trước đây cô làm nhiệm vụ nguy hiểm đến mức nào thì Phedra cũng chỉ lo lắng về vết thương thôi.

Tề Thiên Mặc nhìn cô cười mà ngớ người, cô cười lên trông rất đẹp, đây cũng là lần đầu tiên anh thấy một cô gái cười mà có cảm giác rung động tới vậy.

 Lucios ngồi cạnh không nói gì nhìn Tề Thiên Mặc, anh cảm thấy mặc dù Tề Thiên Mặc anh ta vẻ ngoài lạnh lùng nhưng cố vẻ anh rất quan tâm đến Kiera.

Ôm một lúc rồi Phedra mới chịu buông Tần Vô Song ra.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi