CÔ VỢ SÁT THỦ BÌNH TĨNH LẠI CHÚT!


Bốn người đang cầm đũa chuẩn bị ăn thì tiếng xe nhỏ bên ngoài làm họ sững lại, thân làm sát thủ thính giác của cả bốn đều rất nhạy bén nên dễ dàng phát giác.

Tất cả nhìn nhau khó hiểu nhất là Tần Vô Song biệt thự này trước giờ rất ít ai biết đến, hơn nữa lại còn đến vào giờ này, không biết kẻ nào đây.

- Để tớ xem.

Dứt lời Phedra chạy ra cửa lớn, vừa hé cửa, cả người cô như cứng lại con ngươi trợn tròn ngạc nhiên nhìn kẻ đứng trước mặt.

Phedra nhất thời á khẩu, đến thở cũng không dám thở mạnh.

- Phe, ai vây mau!.

.

Lời của Tần Vô Song còn chưa kịp ra hết, người đàn ông đứng trước cửa làm cô giật mình.

- Anh.

.

sao biết chỗ này ?
Cô lúc này đi đến kéo Phedra vào trong, mắt cố bình tĩnh lại.

- Tôi đến không đúng lúc rồi, vậy tôi đi đây
Giọng nói trầm trầm, điệu bộ không vui lắm, nghe xen lẫn chút uất ức không dễ phát hiện.


- Tề Gia anh đến làm gì ?
- Tiện đường đi xem cô còn sống không.

Tề Thiên Mặc đáp gọn gàng, mặt không đổi.

Cái lí do huần hòe gì vậy ? Phedra nghĩ trong đầu thật muốn thốt ra nhưng cố nuốt lại trong họng.

Tề Thiên Mặc nhìn Tần Vô Song, Tần Vô Song nhìn Tề Thiên Mặc.

- À thì, đến cũng đến rồi!.

thêm anh ta chắc không sao chứ.

Cô thấy miệng Tề Thiên Mặc thì bảo đi nhưng cái chân vẫn đứng im không nhúc nhích.

Vậy cô bất đắc dĩ quay sang nhìn Phedra.

Tần Vô Song định mời anh vào dù gì từ chối luôn cũng gây ra khó chịu cho anh ta, hắn đã tới tận đây cũng hiếm có rồi nếu cô đuổi đi không biết hắn ta còn định làm việc gì nữa.

- Bên trong có người nữa, ổn không ?
Phedra cẩn thận nói, thanh âm khá nhỏ.

- Không sao.

Tề Thiên Mặc mặt lạnh tanh nói, anh ta đã nghe hết.

- Ừm, tôi dẫn anh vào.

Tần Vô Song dẫn anh vào Phedra đi trước.

- Kie ai v!.

Lời nói Lucios vừa định nói thì đột nhiên nuốt lại vào họng.

- Kiera bạn cô sao đẹp đó!.

ưm
Etrito tất nhiên chưa biết đây là ai nói đến nửa câu bị Lucios bịt miệng lại, ra hiệu im lặng.

- À thì người ta đến tôi mời vào.

Tần Vô Song nói ngồi vào vị trí, Phedra hí hửng định ngồi cạnh cô thì bị Tề Thiên Mặc chiếm trước, uất ức lắm nhưng so lại thì cô không thể đấu lại anh ta nên liền xụ mặt đi đến ngồi cạnh Lucios.

Tề Thiên Mặc dương dương đắc ý, nhìn đống đồ ăn trên bàn thì mày khẽ động.


Đây là do người phụ nữ cứng đầu này làm sao ? cô ta không định cho anh ăn hả.

A, Tần Vô Song chợt nhớ đến gì đó chạy vào bếp lấy một cái chén và một đôi đũa đưa đến trước mặt Tề Thiên Mặc.

- Ăn đi, không nguội mất.

Cô nói, tay gắp ít đồ ăn, không tệ nha cô làm quả nhiên ngon.

Tề Thiên Mặc cũng múc một ít canh vào bát nhẹ nhàng ăn, dáng vẻ tao nhã mặc dù chỉ là dùng cơm nhưng khí thế của anh ta vẫn ở đó làm hai người đàn ông đối diện khẽ bĩu môi.

- Này, đó là ai vậy ?
Etrito tò mò hỏi giọng nhỏ đủ để ba người nghe , trước giờ anh không thấy bên cạnh Tần Vô Song có người nào có vẻ ngoài bức người như vậy cả.

- Suỵt, người đó gia thế lớn lắm.

- Haiz Kiera và anh ta trông xứng đôi lắm chứ.

- Ai vậy ?
- Tề Gia.

Hể, Etrito hoàn toàn đông cứng khi nghe hai chữ này, cả hắc bang ai lại không nghe đến cái tên Tề Gia lừng lẫy này chứ.

- Này, không đùa chứ???
Etrito vẫn không tin, anh ta biết Tề Gia đó máu lạnh tàn nhẫn không thích phụ nữ, sao có thể dễ dàng quen biết với Kiera được.

- Đừng giỡn.

- Không, ba người bọn tôi đã tận mắt thấy anh ta trong biệt thự Tề gia, là người kí kết hiệp ước đó.

Etrito lần nữa há miệng, miếng thịt đang nhai suýt rớt.


Vậy là Tề Gia lừng lẫy đó đang đi "ăn chực" sao.

Tần Vô Song thoải mái ăn uống, khi nấu ăn cô đã đặc biệt nhắc nhở Phedra phải làm thật ít dầu mỡ cô không thích ăn đồ chiên dầu nên thịt chiên thì cũng là từ dầu bơ.

Nhìn cô gái ngồi cạnh ăn uống vui vẻ Tề Thiên Mặc cũng tự nhiên thấy vui theo, anh cũng không biết tại sao chỉ cần nhìn thấy cô lập tức các muộn phiền trong lòng anh đỡ đi không ít.

- Tề Thiên Mặc, anh không ăn sao ?
Tần Vô Song vừa nói cảm thấy có chút lỡ lời, mải mê ăn nên cô quên mất, gọi thẳng tên của anh ra.

- Ờ ừm tôi lỡ lời.

- Không sao, cô có thể gọi như vậy nếu muốn.

Tề Thiên Mặc không những không khó chịu mà thấy rất bình thường.

Ba người kia kiểu không tin vào tai mình, Tề Gia này từ lúc nào trở nên như này vậy.

Bỗng anh nhìn qua phía ba người họ, ánh mắt không còn hiền dịu mà thay vào đó là ánh mắt sắc bén.

- A no quá.

Cả đống đồ ăn bị bốn người chén sạch, Tề Thiên Mặc chỉ ăn một chút canh hầu như ăn rất ít.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi