CÔ VỢ SÁT THỦ BÌNH TĨNH LẠI CHÚT!


Tần Vô Song nghĩ thầm.
- Gớm quá, đừng nói nữa tôi nôn đấy.
Cô nhẹ giọng khinh thường, đối với cô hắn ta chỉ là một kẻ đáng thương không hơn không kém.
- Cô...
- Chị, đừng nói anh Thế Thành như vậy, chị cứ hận em đi, là em quá yêu anh ấy.
Tần Tố Liên lại tiếp tục vở kịch ca vũ của cô ta, nhưng xin lỗi Tần Vô Song cô trước giờ không thích xem ca vũ.
- Ngưng cái giọng hát yếu đuối của cô lại, thường ngày đâu có vậy.
Tần Vô Song nói thẳng mặt của Tần Tố Liên.
- Đến cũng đến rồi, món quà này của tôi cũng không thể giấu mãi..
Cô nói đầy thích thú làm Tần Hải lo lắng.
- Gọi hết bảo vệ lên, bắt cô ta lại.
Ông ta không tin hơn chục tên bảo vệ mà cô có thể giải quyết hết được.
Dứt lời, một toán người chạy về phía Tần Vô Song muốn lôi cô khỏi đây.
- Hừ!
Tần Vô Song hừ lạnh, hai bóng đen vụt qua, liền di chuyển nhanh nhẹn đánh ngất mấy tên bảo vệ.
Động tác của bóng đen nhanh nhẹn đã giải quyết hết mấy tên bảo vệ.
- Tứ thủ lĩnh!
là Red và Rad hai thuộc hạ t.hân cận của Tần Vô Song.

Hai người cúi đầu trước cô.
Lúc này trên người cô mới dần tỏa ra sự lạnh lẽo.
- Red.
Cô gọi Red, anh liền biết nên làm gì, cầm chiếc điều khiển từ xa trong tay nhấn nút, trên màn hình lớn của sân khấu liền xuất hiện hình ảnh cùng âm thanh ám dục.
- Ha, ư...
- Nào, cô em...

Tuy video rất tối nhưng đủ để nhìn thấy người đàn bà ở trong đó là Tần Tố Liên, cô ta và một người đàn ông không rõ mặt mũi đang làm chuyện đó.
Mọi người ở dưới xôn xao bàn tán.
- Ô không phải đại tiểu thư Tần Tố Liên sao?
- Ph.óng đãng quá đi..
-....
Gia đình Tần Hải xanh xao mặt mũi nhất là Tần Tố Liên.
Bùi Thế Thành nhìn người con gái trong đoạn clip rồi cúi nhìn người đàn bà mình đang ôm lấy thì bỗng cảm thấy kinh tởm.
- Thật đê tiện.
Anh ta buông tay đẩy Tần Tố Liên ra, làm cô ta té trên mặt đất.
- Không, Thế Thành anh tin em....không phải em.
Cô ta cố bao biện cho chính mình, nói lắp bắp khiến trông thật đáng thương, nhưng lần này không ai có thể nói giúp cô ta cả.
- Không phải em...Là cô ta là Tần Vô Song cô ta hãm hại em.
Cô ta bỗng nhìn về phía Tần Vô Song chỉ trỏ đổ hết mọi việc lên người cô.
- Em gái, không muốn người khác biết thì lần sau nhớ nói anh ta đừng quay nhé!
Tần Vô Song bước đến gần Tần Tố Liên đang ngồi sụp dưới sân khấu.

Đoạn clip này cô lấy từ tên đàn ông trong clip đó.
Tần Tố Liên lúc này loạn hết cả lên, muốn xông tới làm thương cô liền bị Rad chặn lại.
Tần Vô Song bỏ qua cô ta sang một bên, tiến tới chỗ Tần Hải đang đứng.
Ông ta bị luồng khí lạnh sau lưng cô làm cho đứng yên không nhúc nhích
- Chú à, hôm nay là ngày gì chú nhớ không?
Cô hỏi lời nói kéo dài khiến ông ta rợn gáy.

Lắc đầu lia lịa.
- Ngày giỗ mẹ tôi, ngày mà ông sai người đến ám sát mẹ tôi.

Hôm nay tôi cùng mẹ về thăm ông đây.
Lời nói của cô khiến Tần Hải mặt cắt không còn giọt máu, đằng sau Tần Vô Song ông ta còn nhìn được bóng hình của người phụ nữ ấy.
- Không..không phải tôi...là người đó.
Ông ta luống cuống nói.
- Ai!
Tần Vô Song nghe được ông ta nói liền gặng hỏi, cô thừa biết ông ta có người đứng sau nếu chỉ dựa vào ông ta làm sao có thể che dấu gọn gàng kín kẽ như vậy chứ.
- Là....tên Ab....
Lời nói chưa hết thì..
pằng.
Tiếng súng phát ra trên thái dương Tần Hải liền có lỗ thủng.
Tần Vô Song bình tĩnh nhìn theo tiếng súng, phát ra từ phía tay trái.

Nhưng hành động quá dứt khoát cô không thể nhìn rõ là ai.
Khách khứa nghe thấy tiếng súng rồi còn nhìn thấy Tần Hải bị bắn chết thì sợ hãi chạy tán loạn.
Tần Vô Song lạnh lùng thả Tần Hải trong tay ra.

Ánh mắt phức tạp.
Trần Thu Mộng trợn mắt không tin nổi, bà ta luống cuống chân tay run rẩy cầm điện thoại gọi cảnh sát.
Bùi Thế Thành thấy không ổn không muốn dây vào chuyện này liền cấp tốc đưa cha mẹ mình là Bùi Trấn và Lăng Dung về.
Tần Tố Liên vì hoảng sợ và cú sốc khi nãy mà ngất đi.

Tần Vô Song muốn rời đi nhưng cô muốn lấy lại công ty và gia sản của Tần gia lại cho ba mình nên ở lại chờ cảnh sát tới.
Một lát sau, thì hai xe cảnh sát cũng tới.
Bước xuống xe đầu tiên là một nữ cảnh sát
Thi thể của Tần Hải vẫn nằm trên sàn, bọn họ liền tới mang ông ta đi.
- Tần...Vô Song, là cô sao?
Nữ cảnh sát cất tiếng gọi.
- Đúng.
Tần Vô Song nhận ra, đây là Hà Thiến bạn học cấp ba của cô.
- Là cô ta...cô ta đã sát hại Tần Hải..
Trần Thu Mộng nhân dịp tố cáo Tần Vô Song, cho dù cô không giết ông ta thì sao chứ ông ta chết khi ở trong tay cô thì chính là do cô "giết".
- Con mắt nào của bà thấy tôi sát hại ông ta.
Cô quay lại liếc bà ta, nhận thấy con mắt của cô không mấy vui vẻ thì im lặng.
- Tần Vô Song, cô là nghi phạm mời theo tôi về đồn.
Hà Thiến nói với cô, hai viên cảnh sát trẻ đằng sau muốn còng tay cô lại.

Thì Red đột nhiên chắn trước.
- Cô dựa vào đâu muốn đưa tôi về.
- Dựa vào cô là nghi phạm..
- Đến FBI còn chưa bắt được tôi, cô đừng hòng.
Lời nói của Tần Vô Song làm Hà Thiến cùng hai cảnh sát đứng sau có chút ngạc nhiên.
- Cô nghĩ mình là ai chứ?
Một trong hai viên cảnh sát trẻ đứng sau nói.
- Dựa vào tôi là Kiera.
Cô cũng không muốn tiết lộ thân phận nhưng muốn họ nghe cô nói thì bắt buộc phải nói.
Hà Thiến tất nhiên không biết Kiera là ai, khó hiểu.
Một cảnh sát trông có vẻ già đời tiến tới, nghe được Kiera liền sững sờ.
- Không được, thả cô ta ra.
Ông ta ra lệnh khiến Hà Thiến và hai người kia bất ngờ.
- Nhưng tiền bối cô ấy là nghi...
- Thả người, mau
Hà Thiến có ý phản bác liền bị ông ta chặn lại.
- Tôi có việc cần nhờ.

Cô thật sự có việc cần ông ta giúp, nên mới mở miệng.
- A vâng vâng có việc xin ngài cứ nói.
Thái độ câu nệ lấy lòng của ông ta làm Hà Thiến có chút khó chịu, điểm này Tần Vô Song đã nhìn ra, cô rất thích tính cách này của cô ấy.
- Rad.
Cô ra lệnh, Rad liền tiến lại đưa một xấp giấy tờ bọc trong hồ sơ đến cho ông ta.
Đây là toàn bộ thông tin về việc ăn chặn làm ăn phi pháp tống tiền của Tần Hải mấy năm nay cô thu thập được.
- Đây là...
- Xử lí cho tốt, nếu ông không làm được thì giao cho cô ấy tôi tin tưởng cô ấy cho thể làm tốt.
Tần Vô Song nói, ông ta là người biết nhìn sắc mặt nên liền hiểu đưa cho Hà Thiến nói cô ấy lo vụ này.
- Tôi muốn nói chuyện với cô ấy.
- A được được.
Ông ta liền rời đi.
- Mọi việc của Tần gia tôi giao cho cậu đó, nhớ làm thật tốt tôi tin tưởng cậu.
Tần Vô Song nói liền mỉm cười nhẹ với Hà Thiến
Hà Thiến thấy vậy liền thấy cô ấy cũng không xấu xa lắm, tin tưởng cô không phải kẻ giết Tần Hải.
- Còn chuyện nữa, về người giết Tần Hải, các cô không cần điều tra đâu hắn ta không phải người các cô có thể tìm.

Tần Hải đây là lãnh mọi thứ hắn từng làm với mẹ tôi.

Cứ về nói lại cho ông ta biết, ông ta sẽ tự biết việc.
Tần Vô Song dặn kĩ Hà Thiến, còn cô ấy chỉ biết gật đầu.
Cô quay đi, Red và Rad cũng đi theo.
Hà Thiên nhìn Tần Vô Song bước lên trực thăng gần đó mà ngạc nhiên.

Không nghĩ cô lại có phương tiện di chuyển khủng như vậy..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi