Chương 194
“Về nhà? Hay là đi dạo nơi khác?” Tạ Mân hành hỏi.
Vân Thư: “Về nhà đi, mệt rồi.”
Cả đường, Tạ Mẫn Hành lái rất chậm, hơn nữa là giờ cao điểm tan làm, đi đi dừng dừng, nửa ngày Vân Thư không có tiêng động, lúc này Tạ Mẫn Hành mới phát hiện người đã ngủ thiếp đi.
Tạ Mẫn Hành mở thêm sưởi ấm, xe chạy trên đường nhựa, chậm rãi chạy vê phía nhà họ Tạ.
Tạ phu nhân lại cắm hoa của bà ấy và giết bị bữa tối.
Mặt trời lăn phía tây bọn họ mới về đến nhà, Vân Thư tỉnh lại, Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư đi vào phòng khách.
Vân Thư nhìn thấy bóng dáng Tạ phu nhân trong lều hoa, Vân Thư ngáp một cái, buông tay Tạ Mẫn Hành ra: “Anh về trước đi, em đi tìm mẹ.”
Tạ Mẫn Hành gật đầu, đi vào bên trong.
Vân Thư đi về phía lều hoa.
“Mẹ, mẹ đang bận gì vậy?” Vân Thư vừa vào lêu hoa đã hỏi.
Tạ phu nhân: “Tiểu Thư về rồi à, những thứ này là mẫu đơn mới về, mẹ đang trộng nó, những thứ này đều được chuyền từ Lạc Dương qua đây đó.”
Vân Thư cởi áo khoác đặt ở một bên: “Mẹ, để con giúp mẹ.”
Tạ phu nhân: “Đều là bùn đất, con giúp mẹ đưa hoa đi.”
Vân Thư đồng ý.
Vân Thư rất thích những chuyện tốt đẹp mà con người cũng vậy. Vân Thư thích dáng vẻ cao quý của Tạ phu nhân, sau một thời gian tiếp XÚC với Tạ phụ nhân, cô luôn muôn học tâm thái điềm tĩnh từ trên người bà ây, mặc dù mới bắt đầu có chút trông vui nhưng trong nhà này hiểu Vân”
Thư nhất là Tạ phu nhân, an ủi Tạ phu nhân còn là Vân Thư.
Vân Thư là người nhanh nhẹn, rất nhạy cảm với chuyện xung quanh, Tạ phu nhân cũng rất nhạy cảm, lúc một mình sẽ u sầu nên lúc có thời gian Vân Thư sẽ chủ động ở bên cạnh bà ây, cũng xem như gia tăng tình cảm mẹ chồng nàng dâu.
Nếu như nói Tạ phu nhân ghét Vân Thư thì là nói dồi, trong lòng bà ây đã xem Vân Thư là người nhà mình, trong lòng bà ây, chỉ cân là người nhà thì Tạ phu nhân sẽ toàn tâm dựa vào.
Trường trung học mười bai Lần trước Tạ Mẫn Tây nổi danh rất đặc biệt ở trường nên không ai dám chọc vào.
Nhưng có rất nhiều học sinh muốn ninh nọt, đều là học sinh nên tâm tư vẫn rất đơn thuần.
Đây đều là Tạ Mẫn Tây dùng trực quan cảm nhận được.
Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Gần đậy ngày càng có nhiều nam sinh bắt đầu đưa đô ăn cho cô ấy, Ta Mẫn Tây đều từ chối, trong lòng cô ấy mơ hồ hiệu được một chút, tình yêu của thiếu niên tuổi dậy thì nảy mâm rồi.
Điều này khiến Tạ Mẫn Tây buồn rầu không thôi, ban đêm người khác đều tự học, Tạ Mẫn Tây báo cáo giáo viên, nói muôn đi vệ sinh, rỗi ra ngoài gọi điện thoại cho Vân Thư.
Vân Thư đang xem kiên thức trên máy tính, học cách quan sát xu hướng Kline thì điện thoại của Tạ Mẫn Tây gọi đến.
Tạ Mẫn Tây đợi điện thoại kết nồi: “Alo, chị dầu.”
Vân Thư: “Mẫn Tây, có chuyện gì vậy?”