CÔ VỢ TÀI PHIỆT: TẠ THIẾU SỦNG THÀNH NGHIỆN

Vân Thư nhìn hàng chữ lộn xôn nói: “Lỡ như quản lý Mao đồng ý thì sao?”

Một giờ sau, quản lý Mao phản ứng lại, cảm thán đên mức nghĩ bản thần thông minh đến mơ màng, vốn tưởng răng thật sự là chuyện nhỏ nên nói cho tổng giám đốc Tân, không ngờ đại BOSS cũng đến, lúc ây rùng. lòng mình còn có chút rối rắm nên bảo cáo với ai.

“Báo cáo tổng giám đốc, thiếu phu nhân và cộng sự An Kỳ muôn ký hợp đồng với Cao Duy Duy, chính là nữ thần quốc tê… Lả quản lý lâu năm ở phương diện này, việc ký hợp đồng với tình hình hiện tại của Cao Duy Duy thực sự là không thuận lợi to chúng ta. Nhưng thiêu phu nhân nói cũng rất hợp lý, cập dưới nhất thời không biệt nên quyệt định nhự thế nào, mới hỏi tổng giám đóc Tần.”

Quản lý Mao kế chuyện xảy ra vừa rồi trong phòng làm việc của anh ta, sau đó bản thân tóm tắt lại.

Tạ Mẫn Hành liếc Tần Ngũ hỏi: “Cho nên, cậu gọi tôi đến đây làm gì?”

Tần Ngũ ngây ra, nhíu mày hỏi: “Tạ lão đại, chị dâu nhỏ muốn ký hợp đồng với Cao Duy Duy đó, anh cũng mặc kệ sao?”

Tạ Mẫn Hành hỏi ngược lại: “Sao vậy?”

Tần Ngũ thấy quản lý Mao còn ở đậy nên không dễ nói, uyên chuyền nhắc nhở: “Không phải là tôi sợ chị dâu nhỏ đi tìm người ta ký hợp đồng xảy xa chút chuyện sao.

Tạ Mẫn Hành: “Vợ tôi muốn làm gì thì làm đó.”

Quản lý Mao vừa nghe lời này, trong lòng cảm thán tổng giám đốc sủng vợ mười phần. Dù là như thế, anh ta vẫn can đảm hỏi: “Tổng giám đốc, lúc này ký hợp đồng với Cao Duy Duy quả thật có nguy cơ, tạm không nói có thể ký hợp đồng thành công hay không, nêu ký hợp đồng thành công thì công ty chúng ta phải gánh chịu rủi ro, thiêu phu nhân ,làm như vậy quả thật có chút không ồn.”

Tạ Mẫn Hành nhìn về phía quản lý Mao nói: “Chuẩn bị tâm lý tốt đi, cô ấy còn định ký hợp đồng với Bạch Phàm nữa.”

Quản lý Mao không khỏi nuốt nước bọt, thiêu phu nhân vẫn chưa ký với Cao Duy Duy còn muôn Bạch Phàm sao? Đây là muốn cướp nữ thần còn muốn nam thần sao? Quản lý Mao không có lý do gì mà không hoài nghi có phải ảnh thị Hàn Hoặc đã đắc tội gì với thiếu phu nhân hay không.

Quản lý Mao vừa rời đi, Tân Ngũ không khỏi nói: “Lão đại, chị dâu nhỏ vân chưa biết Cao Duy Duy là bạn gái cũ của anh đúng không?”

Tần Ngũ lại nói: “Vậy anh nói xem nêu chị dâu nhỏ biết Cao Duy Duy là bạn gái cũ của anh, dựa vào tính tình nóng nảy của chị dâu, thật sự tôi không dám nghĩ đó.”

Tần Ngũ tiếp tục nói: “Lỡ như Cao Duy Duy đột nhiên kể lại chuyện xưa của hai người cho chị dâu nhỏ, sếp, anh và Cao Duy Duy làm chuyện đó, chị dâu nhỏ có đề ý không? Tôi có nghe người đó của nhà tôi nói con gái đề ý nhất chính là trình của chồng mình, lão đại, anh nghĩ chút đi.”

Giờ phút này, Tạ Mẫn Hành có hai suy nghĩ, một là khâu miệng Tần Ngũ lại. Hai là bỗng nhiên anh rắt ghét nghe ba chữ bạn gái cũ.

Tần Ngũ còn hỏi: “Lão đại, anh muốn thẳng thắng nhận lấy khoan dung với chị dầu nhỏ không?”

Tạ Mẫn Hành cười như không cười hỏi: “Cậu muốn đi Châu Phi sao?”

Đến giò tan làm, An Kỳ và Vân Thư vân chưa hoàn thành số liệu, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Vân Thư phải tăng ca, cô gọi cho Tạ Mẫn Hành: “hông, hôm nay em chủ động yêu cầu tăng ca, anh tan làm rôi thì n vê nhà đi.”

Không đợi Tạ Mẫn Hành trả lời, điện thoại đã vang lên tiếng “tít tít tít” tắt máy. Lần đầu tiên trong cuộc đời Tạ Mân Hành bị người ta tắt máy, còn chưa đợi anh mở miệng đáp lại.

Sau đó Vân Thư gọi điện thoại cho bà Tạ, lúc này bà Tạ đang đi dạo trung tâm mua sắm để mua quần áo mùa xuân, bỗng nhiên nhận được điện thoại của con dâu, nên hỏi: “Tiểu Thư, sao vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi