CÔ VỢ TÀI PHIỆT: TẠ THIẾU SỦNG THÀNH NGHIỆN

Chương 383

Buổi trưa, Lâm Khinh Khinh mang cơm hộp cho ông Lâm và Lâm Dực, vừa nhìn thây người ở cửa thì rất kinh ngạc, vào cửa lại nhìn thây Vân Thư, đang định trêu Vân Thư lại thấy bà Tạ sau lưng Vân Thư: “Chào bác,”

‘Không cân khách sáo, cháu mới tan làm à?

Lâm Khinh Khinh nhẹ gật đâu: “Dạ mọi người ăn chưa? Cháu sẽ dẫn mọ người đi ăn.”

Vân Thư lắc đâu, cô nắm tay bà Tạ chỉ vào Lâm Khinh Khinh: “Bọn tớ còn phải đón Mẫn Tây tan học không kịp đâu, nên tớ vê trước. Cậu lo cho No Lâm và Tiểu Dực trước, chuyện làm bán thời gian có thê nghỉ được thì cú nghỉ đi.”

Lâm Khinh Khinh gật đầu, nhìn bọn họ rời đi, cô ây mới hỏi ông Lâm “Sáng nay đã xảy ra gì thê?”

Trên đường đên trường trung học số mười ba, bà Tạ hỏi Vân Thư: “Phúc lợi đãi ngộ ở công ty con khá tôt nghe nói còn là công ty của Tân Ngũ chi băng bảo Khinh Khinh cũng đi làm ở đó? Ìt nhât có thê giảm gánh nặng cho Khinh Khinh?”

“Cũng có lý, chúng ta nghe theo ý của Khinh Khinh vậy.”

Tạ Mẫn Tây hiếm khi được chị dâu và mẹ đón đi học về: “Chị dâu, hai người cố tình đến đón em à?”

Vân Thư: “Còn lâu, chị và mẹ thuận đường.”

“ôi”

Sau khi nằm vùng trong vòng bạn bè WeChat của Vân Thự ba ngày, Chu Yên chủ động liên lạc với Vân Thư, từ cũ lúc đầu cho đến “tâm ” lúc sau.

An Kỳ nhìn Vân Thư gõ điện thoại: “Tiểu Thư, mau ăn đi. Lát nữa đồ ăn sẽ nguội mắt. Buổi chiều chúng ta còn phải đi xem tiểu thịt tươi, đừng đến muộn.”

“Ò, được.”

Trong đoạn chat, Chu Yên luôn cố ý vô tình nhắc hiện giờ cô ta là nữ nghệ sĩ chưa ký hợp đồng, vì tuổi tác nền mọi người đêu không tìm cô ta đóng phim nữa.

Nhưng lòng đông cảm của Vân Thư không nhiêu, cô nhớ, Chu Yên không phải tín đồ ngày nào cũng ở cửa Phật sao? Lễ nào là làm màu?

Chu Yên ở khu biệt thự Hàn Lâm thấy câu trả lời của Vân Thư, cô ta bắt đầu nghỉ ngờ nước cò này của mình liệu có đúng hay không.

Nghĩ đến mái tóc của mình, tới giờ vận đội tóc giả, Chu Yên quyết định tiếp tục trò chuyện với Vân Thư.

Chu Yên bị cạo trọc, thủ phạm là Vân Thư, ông Tạ còn tránh xa cô ta. Tới giò cô ta vẫn có thê tưởng tượng ra khuôn mặt hạnh phúc của bà Tạ, hạnh phúc vì cuối cùng ông Tạ cũng sẵn lòng quay lại với bà ây: “A, đô đê tiện.”

Vân Thư, mối thù bị cạo đầu mình nhất định sẽ trả. Không phải chồng cô rật yêu cô à, không phải mẹ chông cô rất tin tưởng cô sao? Nếu cho họ biết quan hệ của cô và tôi rất tốt, cô nói xem họ còn thích cô không?

Cô nói liệu họ có đau lòng vì có một người ăn cây táo, rào cây sung như cô không?

Chu Yên tưởng tượng điên cuồng, khi cô ta công bó mọi thứ, cô ta chìm đắm trong giấc mơ cười lớn: “Mình muốn mọi thứ xảy ra cảng sớm càng tốt. Đợi đó.”

Sau khi nhìn thấy người gọi là tiểu thịt tươi, Vân Thư khá hài lòng, An Kỳ thì vô cùng hài lòng. Trông thật dễ thương, thật xinh đẹp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi