CÔ VỢ TÀI PHIỆT: TẠ THIẾU SỦNG THÀNH NGHIỆN

Chương 485

Có vẻ nhự Tạ Mẫn Hành không thể bỏ qua nêu không cãi nhau với ông Hới Tạ Mẫn Hành rời đi, anh muốn về ôm vợ con đi ngủ.

Vân Thư béo hơn, khi Giang Quý thây, cười không thăng được người: “Em béo tới mức anh không nhận ra em nữa rồi.”

Tạ Mẫn Hành cảm thấy rát thành công, xem anh đã nuôi vợ trở nên bụ bẫm xinh đẹp, nhìn đã thấy vui.

Giang Quý lại cười: “Ò, anh nói này, có phải Vẫn Thư mỗi ngày đều ăn ăn ăn không?”

Vân Thư cầm dao gọt hoa quả: “Có vấn để gì sao?”

Cô cũng nhận ra mình béo lên, mới mang thai bạ tháng sao lại giỗng như mang thai bốn năm tháng? Khi đến bệnh viện khám, bác sĩ hỏi: “Máy tháng rồi?”

“Ba tháng.”

Hở?

Bác sĩ nói: “Thức ăn nhà cô có vẻ ngon đây nhỉ.”

Vân Thư bật khóc.

Cô không muốn ăn, là chồng bắt cô phải ăn.

Cô béo lên.

khóc oà.

Cao Duy Duy trở về, sân bay bị bao vây bởi nước, cô ấy đi du ñếp vài tháng, trở vê lại rất ‘kháó Cô ấy. đã từng đến nhà của Vân Thư ở mười dặm cô thành, cô ấy rất thích nó. Cho nên Cao Duy Duy đã tiêu hết tiền mua một căn biệt thự ở mười dặm cổ thành, cuối cùng đã về, cô ấy tự cho mình một tuần nghỉ ngoi, quyết định ở lại nhà của mình.

Cô ấy đặt tên cho ngôi nhà của mình: Hữu Lộc.

Trong rừng có nai, tên là tinh linh.

Ngôi nhà của Cao Duy Duy ở ngoài khu rừng, tinh tế đáng yêu, như thê nó được sinh ra để dành cho khu rừng trúc đó.

Các thấy phong thủy nói sống ở đây, làm ăn mày cũng có thể trở thành tỷ phú.

Lúc ấy Cao Duy Duy đã bật cười, những người có thể: sông ở đây đều giàu có.

Xe của Cao Duy Duy đang đi băng băng trên đường, theo sau là một chiêc Volkswagen đang lao tới, lân trong đồng xe.

Mãi tới khi đến mười dặm cổ thành mới dừng lại.

Họ nhận được tin kê từ khi xây dựng dự án “Mười dặm cô thành” ; Xung quanh có mấy chục thiết bị giám sát để giám sát mọi lỗi ra.

Danh tính của họ rất đặc biệt, không thể sai được.

“Để an toàn, chúng ta hãy rút lui trước, để một người theo dõi.”

Đối thủ của Chu Yên là Vương San, cô ta sống không hề thoải mái như vậy.

Đôi ba lần, Vương San khiêu khích, bới lông tìm vết, cuối củng còn có thể làm người vô tội trước mặt Đàm Trung.

Mà còn có tất cả những người làm trong ngôi nhà này.

Hôm đó, Chu Yên còn bóp tay Vương San: “Không phải cô sợ tôi cướp thân phận bà Đàm của cô à, tôi nói cho cô, tôi đúng là muôn cướp. Lúc trước chỉ âm thâm, giờ tôi cướp trước mặt cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi