CÔ VỢ THẦN BÍ CỦA HÀN TỔNG


Hồ Tuyết Liên ngồi ghế chủ tọa nghỉ ngơi đôi phút, trong đầu đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc sau Lưu quản gia chạy tới báo cáo tình hình cụ thể, cô tỏ ra đã hiểu , nói đôi ba câu căn dặn rồi thay quần áo rời đi.
Hôm nay cô không đi làm, cô quay về biệt thự .
Tâm trạng của cô hôm nay không được tốt nên muốn nghỉ ngơi thư dãn.
Hôm sau cô vẫn đi làm như thường lệ, đang giới thiệu đồ cổ cho khách thì tình cờ gặp được Trạm Tín- một người bạn của cô.
Thấy cô, Trạm Tín tiến lên bắt chuyện
Xin chào cô nương ! Hình như cô bỏ rơi tôi rồi phải không ??? Cả tháng chả thấy cô hỏi thăm tôi lấy một câu.
Tôi bị thương đây nè....
Cô có thấy không hả????
vừa nói anh vừa lắc lắc cánh tay bị thương khi làm nhiệm vụ đến trước mặt cô.
Hứa Hân Hoan nhìn điệu bộ của anh không khỏi bật cười,
Trạm Tín là một cảnh sát đặc nhiệm, là phó cục trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử của thành phố.
Trong công việc anh là một người chu đáo, cẩn thận và điềm tĩnh.

Nhưng khi đứng trước mặt cô anh lại là một hoa hoa công tử.


Cái miệng ba hoa khoác lác không ngừng nghỉ.
Mỗi lần gặp nhau là lại chọc cô cười, anh thíc nụ cười của cô, có hai cái má lúm đồng tiền xinh xinh...
Hứa Hân Hoan quen biết Trạm Tín là thông qua vụ truy bắt bọn Đại Cao.

Bây giờ ngoài Lưubquản gia thì chắc anh sẽ là một trong số ít người biết được thân phận của cô.
Cũng từ đây, anh càng thêm cảm phục cô gái này.
Chiều nay tan làm tôi mời anh ăn cơm được chưa
Hai mắt Trạm Tín sáng lên như trẻ con được kẹo,
cô nhớ giữ lời đấy nhé.

Chỗ cũ 6 giờ nhé
Cô gật đầu rồi tạm biệt anh, tiếp tục công việc của mình.
Buổi chiều sau khi tan làm xong, cô lái xe đến nhà hành Ngự Thủy.

Đây là một nhà hàng cao cấp năm sao nằm bên cạnh dòng sông Phi Mã .
Kiến trúc trang nhã, lịch sự cùng không gian yên tĩnh rất thích hợp để ăn cơm.
Mùa hè thì mọi người có thể chọn bàn ăn giữa hồ sen, vừa ăn vừa thưởng thức cảnh đẹp ngày hè.
Còn bây giờ đã đầu đông rồi, nên cô chọn ăn trong phòng, mỗi bàn ăn trong phòng đều cách nhau khá xa và còn được buông rèm ngăn cách để tạo ra không gian riêng cho khách.
Hứa Hân Hoan chọn bàm số 9- Một bàn trong góc sát cửa sổ tầng hai hướng ra vườn trúc.

Đây là chỗ ngồi quen thuộc mà hai người tường gặp nhau.
Cô đến sớm nên đang ngồi chờ anh, trong thời gian chờ đợi cô lấy máy tính ra giải quyết công việc.
Trạm Tín xuất thân từ tầng lớp thượng lưu, được xem là một chàng trai vàng để chọn làm chồng.
Hôm nay anh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng khá thoải mái, là một cậu nhóc bảnh bao.

Khác hoàn toàn với vẻ nghiêm nghị hàng ngày.
Anh đi thẳng vào trong nhà hàng, lúc đi qua sảnh tình cờ gặp Hứa Lưu Ly.


Người này là chị gái nuôi của cô nên anh cũng dừng lại nói xã giao đôi câu lấy lệ.
Nhưng Trạm Tín đâu biết rằng anh là thần tượng của cô ta trong những năm đại học và cũng là một trong số mục tiêu để Hứa Lưu Ly chọn làm chồng.
Hôm nay thấy anh ăn mặc đẹp trai như thế, Trực giác của một người phụ nữ cho cô ta biết rằng có thể anh đang đi hẹn hò.
Ở cái Thanh Thành này, cô là đệ nhất mĩ nữ, Thế mà lại có người dám đánh chủ ý lên người của cô sao ????
Nghĩ đến đây mắt cô ta đầy vẻ tức giận đi theo anh.
Trạm Tín đi vào bàn trong cùng, Hứa Lưu Ly chọn ngay bàn số 8 bên cạnh anh.
Ở đây mọi bàn cách nhau quá xa , cô ta không thể nghe rõ hai người bọn họ đang nói gì.

Chỉ thi thoảng nghe được tiếng cười của họ mà đã khiến cô ta đố kị không ngừng rồi.
Trạm Tín ngồi trực tiếp xuống dưới ghế nhìn cô làm việc.
Cô cất máy tính lại một bên rồi cầm menu gọi món.
Hai người ăn cơm khá vui vẻ, thỉnh thoảng Trạm Tín lại trọc cô cười đến mức đau cả bụng.
Ăn cơm xong, phục vụ mang lên hai phần trái cây tráng miệng cùng hai ly hồng trà.
Hồ Tuyết Liên nói với anh rằng mình đã bắt được Đại Cao.

Muốn giữ lại thẩm vấn mấy ngày có được không.
Trạm Tín thoải mái nói với cô rằng hắn giờ bị bắt cũng chỉ là định tội tử hình.

Cô có mang xác về cho anh cũng chả sao.

Hai người nói chuyện thêm một lúc nữa rồi rời đi
Hứa Hân Hoan đi đến quầy thanh toán, cảm giác mình đang bị theo dõi nên quay đầu lại.

Cô nhìn thấy Hứa Lưu Ly đứng ở đấy nhưng vờ như không thấy, trực tiếp rút thẻ thanh toán rồi ra về.
Những tưởng Hứa Hân Hoan nhìn thấy mình sẽ qua chào hỏi nhưng thật không ngờ cô ta lại xem mình như là không khí.

Đã thế lại còn mời thần tượng của cô ăn cơm nữa chứ...
Hưâ Lưu Ly tức giận đến mức giậm chân, trừng mắt mà nhìn.
Xem ra cuộc sống khi làm thiếu phu nhân của cô ta không tệ, cả tháng trời chẳng thấy mò về lấy một lần.

Theo cô ta được biết thì cái tên què Hàn Vân Phong đó đâu phải dạng hièn lành gì cho cam.
Ngược lại hắn còn là một tu la của thế giới ngầm.
Vậy mà lại để vợ mình vờn hoa bắt bướm ở bên ngoài sao ?????
Không được, cô phải khiến Hứa Hân Hoan sống không được mà chết cũng không xong.
Hứa Lưu Ly ra khỏi nhà hàng chuẩn bị cho ngày mai tới thăm em gái.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi