CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Nếu như cô cả nhà họ Đường phát hiện ra bọn họ, muốn tính sổ bọn họ, bọn họ tin rằng lão đại chắc chắn sẽ không giúp bọn họ!!

“Nếu không chúng ta rút lui đi, hôm qua là yến hội của nhà họ Ngụy, cho dù cô cả nhà họ Đường có trì hoãn cũng không có khả năng trì hoãn quá nhiều thời gian, bây giờ lúc nào thì cô cả nhà họ Đường cũng có thể trở về, nếu như cô cả nhà họ Đường trở về, rất có thể sẽ phát hiện chúng ta, cô cả nhà họ Đường vậy mà là chuyện gia tâm lý tội phạm, người giống như cô cả nhà họ Đường lo gì không phát hiện ra chuyện lạ bé xíu chứ.”

“Anh nói như thế này, sao tôi có cảm giác toàn thân phát lạnh vậy?”

“Tôi cũng thế, nếu không thì chúng ta rút lui đi.”

“Rút lui cái rắm ấy, nếu như bây giờ chúng ta rút lui, trở về Đại ca Cố có thể tha cho chúng ta sao?”

“Nếu như chúng ta ở lại chỗ này bị cô cả nhà họ Đường phát hiện, cũng là một con đường chết thôi, dù sao cũng là chết, chẳng bằng rút lui đi.”

“Nếu không, chúng ta lại dùng điều khiển giám sát điều tra trong ngoài nhà họ Đường một lần nữa, nếu như cũng không có phát hiện, thì chúng ta rút lui, chúng ta đã tận lực, sau khi trở về chúng ta cứ nói rõ tình huống với Đại ca Cố, chắc là Đại ca Cố sẽ chừa cho chúng ta một đường.”

“Được.” Một đề nghị này lập tức nhận được sự tán thành của tất cả mọi người.

“Quả thật là chúng ta chưa từng gặp qua Đường Minh Hạo, ngay cả ảnh chụp cũng chưa từng thấy, cho dù Đường Minh Hạo ở bên trong nhà họ Đường, chúng ta cũng không nhận ra được đâu.”

“Ở nhà họ Đường, chỉ cần phát hiện ra người lạ thì đừng buông tha, dẫn hết về giao cho lão đại.”

“Dẫn về hết? Nếu như là phụ nữ thì sao? Nếu là ông cụ thì sao? Cũng đều bắt về hết à?”

“Lão đại cũng chưa từng nói Đường Minh Hạo này là nam hay nữa, cho nên chỉ cần phát hiện người lạ, thì dẫn về toàn bộ là được rồi.”

“Đầu óc anh có bị bệnh không, lão đại chính là bắt tình địch, tình địch của lão đại có thể là nữ à?”

“Đừng nói nhảm, nhanh chóng làm việc đi.” Tiểu đội trưởng cầm đầu trực tiếp ra lệnh.

Mấy người cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, bắt đầu dùng điều khiển giám sát điều tra nhà họ Đường một lần nữa.”

Giờ phút này bên trong một căn phòng ở lầu hai của nhà họ Đường.

“Anh à, anh nói bây giờ mấy người kia vẫn còn canh giữ ở bên ngoài nhà chúng ta sao?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ngồi ở trên giường, đong đưa đôi chân ngắn mập mạp, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.

“Ừm, còn ở bên ngoài.” Khóe môi Đường Minh Hạo hơi nhếch lên: “Cũng không biết Dương Tầm Chiêu tìm ở đâu ra được mấy tên đần, bọn họ đã sớm bị bại lộ, lại vẫn không có chút cảnh giác nào.”

“Đó cũng là do cậu lợi hại, nếu không phải cậu trở về, phát hiện có điều kì lạ, bọn em cũng không có khả năng phát hiện ra bọn họ, cho nên người ba tìm đến cũng không kém đến thế.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn rất giữ gìn cho cậu ba Dương, ba của cô bé là rất lợi hại, không, ba của cô bé là lợi hại nhất.

“Cậu vừa về đến đã phát hiện ra bọn họ ngay, bọn họ như thế này còn gọi là không kém sao?” Khóe môi Đường Minh Hạo lập tức giật giật, rất xem thường.

“Anh à, anh nói xem bọn họ ở bên ngoài nhà chúng ta trông chừng lâu như thế, đến cùng là muốn làm cái gì?” Đường Minh Hạo không tiếp tục tranh luận vấn đề ba có lợi hại hay không với anh mình nữa, trong lòng cô bé biết ba lợi hại là được rồi.

“Nhất định là vì tìm anh.” Lúc bạn nhỏ Đường Minh Hạo nói lời này, bên trong giọng nói rõ ràng mang mấy phần kiêu ngạo như thế, những người kia là do Dương Tầm Chiêu phái đến, nhất định là vì Dương Tầm Chiêu muốn tìm cậu.

Từ ngày sau ngày hội đấu giá đó, Dương Tầm Chiêu thế mà vẫn luôn luôn tìm cậu.

“Sau đó thì sao? Bọn họ tìm được anh thì phải làm sao đây?” Đương nhiên Đường Vũ Kỳ cũng biết những người đến là vì anh mình, nhưng mà bọn họ canh lâu như thế, sau khi tìm được anh mình rồi thì sẽ làm gì?

“Sau đó?” Con ngươi của Đường Minh Hạo nhanh chóng lấp lóe: “Sau gì chứ?” Dương Tầm Chiêu tìm cậu đã tìm được rồi, còn sau đó gì chứ?

Sau đó Dương Tầm Chiêu sẽ biết đến sự tồn tại của đứa con này.

Có điều, không biết rằng sau khi Dương Tầm Chiêu biết được sự tồn tại của đứa con trai này sẽ có phản ứng gì?!

“Thế nhưng em luôn cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy đâu, nếu như ba chỉ muốn đến tìm anh, cũng không cần phái nhiều người như thế đến đâu, để một người tới xem xét quả thật là tốt hơn nhiều, nhiều người như vậy tới sẽ rất dễ bại lộ, cho nên, em cảm giác chắn chắn bọn họ sẽ còn có kế hoạch khác.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ hơi nhíu mày, phân tích ra, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không thể không nói chân tướng!!

Đường Minh Hạo sửng sốt, đôi mắt của anh ta nhanh chóng lấp lóe: “Em gái, anh cảm thấy em nói rất có đạo lý, Dương Tầm Chiêu phái nhiều người đến như vậy, chắc chắn là còn có mục đích khác.”

“Vậy bọn họ còn có mục đích gì nữa chứ?” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh mình, con mắt xinh đẹp chớp chớp.

“Anh cũng không biết đến cuối cùng bọn họ muốn làm cái gì?” Giờ phút này Đường Minh Hạo cũng nghĩ không thông, bên trên khuôn mặt nhỏ của cậu nhiều hơn mấy phần hoang mang.

"Anh à, em có một cách, có thể biết được cuối cùng bọn họ muốn làm gì." Con ngươi của Đường Vũ Kỳ nhanh chóng lấp lóe, sau đó tới gần trước mặt anh trai nhà mình rất có lòng bày mưu tính kế.

"Có cách gì?" Đường Minh Hạo nhanh chóng chuyển mắt, nhìn về phía em gái nhà mình, mặc dù bình thường em gái nhà cậu là một đứa ăn hàng, nhưng ở thời điểm then chốt vẫn rất thông minh.

"Anh có thể để chọ bọn họ phát hiện anh, sau đó sẽ lập tức có thể biết được bọn họ muốn làm gì." Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhìn qua anh trai nhà mình, cười đến mười phần kiêu ngạo: "Anh à, có phải em rất thông minh không?"

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ có cảm giác mình vô cùng vô cùng thông minh, bởi như vậy, ba sẽ lập tức có thể phát hiện ra anh trai, sau đó người một nhà bọn họ sẽ có thể ở cùng nhau. Thật sự là quá tốt rồi!!

Sao cô bé lại lanh trí thế chứ!!

"Như thế này thực sự có thể đủ biết kế hoạch của bọn họ, có điều, anh cũng sẽ bị bại lộ." Lông mày của Đường Minh Hạo hơi nhíu lại, hiển nhiên là đang nghiêm túc tự hỏi.

"Anh à, tiếp theo, anh cũng giấu không được bao lâu đâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, bị phát hiện sớm một chút với phát hiện chậm một chút cũng không có khác biệt bao nhiêu đâu, nếu như anh chủ động ra quân, liền có thể nắm giữ quyền chủ động, đến lúc đó anh sẽ thắng." Cái miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ nói lên đạo lý lớn, lặp lại một lần một lần.

"Em nói cũng đúng." Đường Minh Hạo nghe xong sửng sốt một chút, theo bản năng liền gật đầu.

"Vậy chúng ta nhanh chóng hành động đi."Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đạt được mục đích, trực tiếp tuột từ trên giường xuống, muốn mở cửa ra ngoài.

"Chờ một chút." Đường Minh Hạo đột nhiên lấy lại tinh thần: "Em cố ý sao?!"

"Hửm?" Đường Vũ Kỳ dừng bước, một mặt mê mang nhìn qua anh trai nhà mình.

"Em chính là cố ý muốn để cho Dương Tầm Chiêu phát hiện ra anh mà?" Đường Minh Hạo mạnh mẽ vừa nhất thời chưa lấy lại tinh thần, xém chút đã mắc bẫy của đứa nhóc này rồi.

"Anh à, mặc dù em với ba nhận nhau, nhưng mà ở trong lòng em vẫn là anh quan trọng nhất, sao anh lại vu oan cho em như vậy......" Khuôn mặt nhỏ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức trầm xuống, vô cùng ủy khuất nhìn qua anh trai nhà mình, nhìn như muốn khóc vậy.

Đôi mắt của Đường Minh Hạo nhanh chóng lấp lóe, lời đến khóe miệng cũng bị nuốt xuống.

"Chẳng lẽ anh có thể luôn luôn lẩn trốn trong phòng không đi ra ngoài? Nhưng mà cậu nói, bọn họ có điều khiển giám sát, chỉ cần anh ra ngoài, bọn họ sẽ phát hiện ra anh ngay, anh cứ trốn tránh như thế chẳng lẽ không phiền muộn sao? Chẳng lẽ em muốn anh chủ động ra quân là sai lầm sao?" Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ càng nói càng ủy khuất, trong giọng nói đều có ý muốn khóc. Nhìn dáng vẻ như vậy làm cho người ta đặc biệt thương yêu!!

“Đi, đi, anh nghe em, chúng ta chủ động tấn công.” Đường Minh Hạo trực tiếp bị em gái nhà mình đánh bại, trong nháy mắt đồng ý, đương nhiên trong lòng Đường Minh Hạo quả thật cũng muốn chính bản thân mình chủ động ra quân.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi