CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

“Vâng, cậu chủ nhỏ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không để cậu chủ nhỏ phải thất vọng.” Đại Xuân nghe thấy lời nói của cậu chủ nhỏ hiển nhiên là rất kích động, càng nhiệt tình hơn nữa, cậu trai Đại Xuân vẫn rất chịu lời nói này của tiểu quỷ Đường Minh Hạo.

Khóe môi của Cố Ngũ nhịn không được mà giật giật cậu chủ nhỏ cũng chỉ mới có năm tuổi mà thôi, tại sao lại hiểu việc thu mua lòng người rồi. Có cần phải lợi hại như vậy không chứ?

Còn đâu còn chỗ sống cho người bình thường như bọn họ không đây?

Lúc này sắc mặt của những người còn lại có chút phức tạp, trong lòng của bọn họ đều đang âm thầm suy nghĩ có phải là bọn họ nên trung thành với cậu chủ nhỏ một chút hay không.

Sau khi Đại Xuân nhận được mệnh lệnh thì trực tiếp đi chuẩn bị, những người khác cũng đều dựa theo lời dặn dò của tiểu quỷ Đường Minh Hạo mà đi mai phục.

“Cậu chủ nhỏ, tôi có cần làm gì không?” Cố Ngũ nhìn thấy những người khác đều được tiểu quỷ Đường Minh Hạo sắp xếp đi làm việc, giờ phút này ở trong phòng cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, Cố Ngũ cảm thấy mình thật sự hơi ngượng.

“Ông thì không cần đâu, tôi không tin tưởng cho nên ông cứ đợi ở đây đi.” Đường Minh Hạo không hề che dấu sự nghi ngờ của thằng nhóc đối với Cố Ngũ, hơn nữa còn nói một cách rất đương nhiên.

Cố Ngũ hoàn toàn sửng sốt, trong lúc nhất thời trong lòng phải gọi là vô cùng phức tạp.

Anh ta biết là cậu chủ nhỏ không tin tưởng anh ta, nhưng mà cậu chủ nhỏ cũng không cần phải nói trực tiếp như vậy, cậu chủ nhỏ đây không phải là trực tiếp đâm anh ta bị thương à?

“Cậu chủ nhỏ, thật ra thì cậu cũng không cần phải đề phòng tôi như vậy đâu, tôi đảm bảo sẽ không bí mật báo cho lão đại.” Cố Ngũ cảm thấy anh ta vẫn nên cứu vớt bản thân mình mới được, dù sao thì người trước mặt chính là cậu chủ nhỏ của anh ta.

Đường Minh Hạo trợn mắt nhìn Cố Ngũ một chút, ý nghĩa quá rõ ràng chính là không tin Cố Ngũ?

“Cậu chủ nhỏ, tại sao cậu chỉ chừa một mình tôi, những người khác cũng có khả năng sẽ thông báo tin tức cho lão đại biết.” Cố Ngũ cảm thấy vô cùng không công bằng, tại sao cậu chủ nhỏ chỉ đề phòng một mình anh ta?

Cái này rõ ràng là đối xử khác biệt nhau.

“Thứ nhất, bọn họ không có số điện thoại của Dương Tầm Chiêu, cho dù bọn họ có biết số điện thoại của Dương Tầm Chiêu thì cũng sẽ không chủ động liên lạc với Dương Tầm Chiêu, bởi vì bọn họ đã hình thành thói quen sau khi không có sự quyết định của ông thì không liên lạc với Dương Tầm Chiêu nhiều năm rồi.” Lần này Đường Minh Hạo đã hoàn toàn nhìn về phía Cố Ngũ, hơn nữa còn phân tích tình huống cho Cố Ngũ nghe một cách rất cặn kẽ.

Cố Ngũ nghe thấy lời nói của Đường Minh Hạo, rõ ràng ngẩn người, ánh mắt chợt lóe lên, cậu chủ nhỏ nói đúng rồi.

“Thứ hai, thật ra thì bọn họ căn bản cũng không có suy nghĩ muốn thông báo cho Dương Tầm Chiêu biết, bởi vì bọn họ cảm thấy chuyện như vậy nên do ông làm, hơn nữa lúc nãy ông cũng đã biểu hiện ông vẫn luôn làm lộ tin tức này cho bọn họ, ông là người đứng đầu trong bọn họ, bọn họ tin tưởng vào năng lực của ông, cho nên bọn họ cảm thấy bọn họ căn bản không cần phải vẽ vời thêm chuyện mà đi báo cáo với Dương Tầm Chiêu.” Đường Minh Hạo không đợi Cố Ngũ nói chuyện, thằng bé còn nói thêm một nguyên nhân nữa.

Đôi mắt của Cố Ngũ nhìn thẳng về phía Đường Minh Hạo, biểu cảm có chút ngây ngốc, có chút mơ màng, nhưng mà lại nhiều kinh ngạc hơn: “Nói như vậy, thế là lỗi của tôi rồi?”

Cố Ngũ cũng không biết là biểu hiện lúc nãy của mình lại còn có thể tạo thành sai lâm như thế nào.

Vốn dĩ Cố Ngũ còn đang nghỉ, sau khi những người đó rời khỏi đây, có người nào đó sẽ nhọn bén mà gọi điện thoại cho lão đại, nói tình huống ở bên đây cho lão đại biết.

Hiện tại xem ra thật sự là anh ta đã suy nghĩ nhiều rồi, hóa ra toàn bộ kế hoạch của tiểu quỷ Đường Minh Hạo đều rất tốt, khó trách tiểu quỷ Đường Minh Hạo lại có thể yên tâm để bọn họ ra ngoài.

Trong lúc nhất thời Cố Ngũ thật sự không biết phải nói cái gì cho phải.

“Chắc là ở chỗ của mấy người có camera giám sát đúng không, thông qua camera là có thể nhìn thấy tình huống ở cửa ra vào chứ gì?” Đường Minh Hạo nhìn thoáng qua Cố Ngũ đang ngơ ngác sững sờ, Đường Minh Hạo biết là thiết bị của Diêm môn rất là tân tiến, trước đó cũng có máy camera điều khiển từ xa được sử dụng ở bên ngoài nhà khỏi Đường.

“Có thì có.” Cố Ngũ vẫn còn đang sững sờ, sau khi nghe thấy lời nói của Đường Minh Hạo, anh ta trả lời một câu theo bản năng.

“Có thì dễ rồi.” Khóe môi của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cong lên, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần ý cười.

“Cậu chủ nhỏ, cậu muốn làm cái gì?” Ánh mắt của Cố Ngũ nhanh chóng đảo quanh, cậu chủ nhỏ đột nhiên hỏi có camera giám sát không là có chuyện gì?

“Ông đem hết toàn bộ camera giám sát ra đây đi, chờ một lát nữa ông xem cùng với tôi, xem xem Dương Tầm Chiêu bị bắt cóc như thế nào.” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ cười vô cùng đáng yêu, vô cùng ngây thơ.

Cố Ngũ lại trực tiếp run rẩy kêu anh ta cùng xem lão đại bị bắt cóc như thế nào.

Anh ta có thể không xem được không? Anh ta có thể từ chối được không?

Cậu chủ nhỏ muốn bắt cóc lão đại, anh ta không thể giúp lão đại thì coi như xong đi, hiện tại còn phải để anh ta trơ mắt nhìn lão đại bị bắt cóc như thế nào.

Đây không phải là đang lấy mạng của anh ta à?

“Cậu chủ nhỏ, tôi cảm thấy là tôi vẫn không nên xem đâu, nếu như cậu chủ nhỏ muốn xem thì thôi có thể đem ra đây cho cậu chủ nhỏ xem.” Cố Ngũ cảm thấy anh ta nhất định phải phản kháng một chút, nếu như sau này để lão đại biết được lúc lão đại bị bắt cóc mà anh ta đang nhìn camera giám sát, có lẽ là lão đại sẽ trực tiếp băm anh ta ra.

Nhu cầu sống mãnh liệt làm Cố Ngũ từ chối đề nghị của tiểu quỷ Đường Minh Hạo theo bản năng.

“Không được, ông nhất định phải xem cùng với tôi.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo sao có thể dễ thương lượng như vậy, thằng nhóc chính là quyết định để Cố Ngũ xem cùng với thằng nhóc, sao có thể để Cố Ngũ trốn đi được.

“Ông đừng có nghĩ là mình trốn được, cũng đừng có nghĩ là lừa gạt được tôi, tôi nói cho ông biết thủ đoạn của tôi không ít hơn Dương Tầm Chiêu đâu, tôi khuyên là ông phải suy nghĩ tới hậu quả đi.” Đường Minh Hạo lại uy hiếp Cố Ngũ một lần nữa, Đường Minh Hạo phát hiện đối với Cố Ngũ, trực tiếp dùng uy hiếp là tốt nhất.

Cố Ngũ lại trở nên choáng váng, ánh mắt ngơ ngác nhìn tiểu quỷ Đường Minh Hạo.

Cậu chủ nhỏ nói là thủ đoạn của thằng nhóc còn lợi hại hơn lão đại, giờ phút này Cố Ngũ đã cảm nhận được một cách sâu sắc, trước kia lão đại nhà anh ấy dễ gần đến cỡ nào.

Lão đại mới sẽ không dùng mấy thủ đoạn này với bọn họ, chỉ có tiểu quỷ sẽ dùng.

Tiểu quỷ, tôi khuyên cậu nên thiện lương trước đi.

Đương nhiên Cố Ngũ cũng chỉ có thể âm thầm nói lời này ở trong lòng, không dám nói ra khỏi miệng cho tiểu quỷ nghe.

“Ông còn đang thất thần làm gì vậy, ông mau cho tôi xem camera giám sát đi.” Đường Minh Hạo thấy Cố Ngũ vẫn còn đang ngây ngốc, bất động, Đường Minh Hạo trực tiếp liếc nhìn Cố Ngũ một cái, người này có vẻ như là không sợ, hãi, cái này là sợ đến choáng rồi hả?

“À.” Lần này Cố Ngũ không tiếp tục từ chối nữa, cũng không tiếp tục phản kháng, bởi vì lúc này Cố Ngũ đã rõ ràng ý thức được có phản kháng thì cũng không có tác dụng, anh ta vẫn nên thuận theo ý của cậu chủ nhỏ mà làm.

Dù sao thì hiện tại anh ta có làm cái gì đều có thể bị cậu chủ nhỏ nhìn thấu, cậu chủ nhỏ cứ nhìn chằm chằm vào anh ta, một chút không gian riêng tư cũng không cho anh ta, hơn nữa giờ phút này anh ta rõ ràng nhận thức được anh ta không thể nào làm gì dưới tầm mắt của cậu chủ nhỏ, cho nên anh ta không bằng cam chịu số phận cho rồi.

Nếu không thì anh ta đã không thể bật báo cho lão đại đến cuối cùng còn trực tiếp đắc tội với cậu chủ nhỏ, vậy thì thật sự không lãi mà còn lỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi