CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1777

“Dì định cùng đi với Ảnh sao ạ?” Người phụ nữ lớn tuổi này là mẹ của Liễu Ảnh, bà cho người khác cảm giác rất ôn hòa, lúc nào cũng lo lắng cho sự an toàn của con gái.

Hàn Nhã Thanh hỏi mà mẹ Liễu còn chưa phản ứng lại. Hàn Nhã Thanh bất đắc dĩ đành lặp lại một lần, sau khi mẹ Liễu nghe rõ mới quay sang thở dài với cô ấy: “Đúng thế, dì đi cùng Ảnh, con bé ở đâu thì dì ở đấy.” Mẹ Liễu thật sự lo cho Liễu Ảnh, kiên quyết muốn đi cùng cô.

“Cháu hiểu rồi ạ.” Hàn Nhã Thanh bình tĩnh đáp. Tự đáy lòng, cô có phần chờ mong, không biết sau khi rời khỏi Tư Đồ Không, Liễu Ảnh sẽ trở nên thế nào, sẽ sống cuộc sống ra sao. Nhưng Hàn Nhã Thanh tin, Liễu Ảnh khi đó sẽ vui vẻ thoải mái, sẽ không đè nén mình như bây giờ.

Liễu Ảnh gật đầu. Cô ấy rất biết ơn Hàn Nhã Thanh. Trên đời này, có người bạn luôn sẵn sàng đứng về phía mình như vậy rất hiếm.

Hôm nay Hàn Nhã Thanh đến chủ yếu là muốn xem Liễu Ảnh và mẹ Liễu ở nơi này có quen không. Giờ đã biết được quyết định của họ thì cũng không ngồi lâu, đơn giản chào tạm biệt hai người rồi rời đi.

Không ngờ, vừa xuống tầng dưới lại gặp phải một người quen.

“Tổng giám đốc Tư Đồ rảnh rỗi vậy sao? Hôm nào cũng đều đi theo Liễu Ảnh.” Hàn Nhã Thanh vốn không định để ý đến người này, nhưng nếu Liễu Ảnh đã định rời đi thì vẫn nên kéo giãn khoảng cách của bọn họ một chút.

“Chuyện này… hình như không liên quan gì đến cô Hàn thì phải?” Tư Đồ Không lạnh lùng nói. Anh ta thấy Hàn Nhã Thanh đi ra từ phòng của Liễu Ảnh, trong lòng thấy hơi ghen tị. Ai cũng có thể gặp Liễu Ảnh, riêng anh ta là không, chỉ có thể canh giữ ở dưới. “Huống chi… không phải cô Hàn cũng rất rảnh đây sao?”

Hàn Nhã Thanh cười khẽ: “Tôi không nên đến thăm bạn thân của mình à?” Ngụ ý chính là cô khác rất nhiều với người không quan trọng như Tư Đồ Không.

“Tôi đang theo đuổi bạn gái tôi.” Tư Đồ Không không muốn nói thẳng là vợ, không chỉ vì hiện tại chưa muốn, mà còn vì người trước mặt là Hàn Nhã Thanh, bạn tốt của Liễu Ảnh, anh ta không muốn gây hiểu lầm.

Hàn Nhã Thanh cười khẩy trào phúng: “Liễu Ảnh là bạn gái của anh hồi nào thế? Anh hỏi ý cô ấy chưa?”

Đây là lý do Hàn Nhã Thanh không thích Tư Đồ Không cho lắm, anh ta có thể đợi dưới lầu lâu như vậy, nhưng ngay cả tới cửa cũng không dám, hoặc là nói nhưng không làm. Chỉ riêng điểm này thôi là Hàn Nhã Thanh có thể thấy được đại khái giữa Liễu Ảnh và Tư Đồ Không có bao nhiêu mâu thuẫn, hơn nữa còn không thể hòa giải.

Nếu Liễu Ảnh có dấu hiệu muốn ở bên Tư Đồ Không, cô sẽ không kháng cự đến vậy. Nhưng hiện giờ, Liễu Ảnh cực lực chống cự Tư Đồ Không, không muốn hai người ở bên nhau, còn muốn rời đi. Hàn Nhã Thanh vừa nghĩ tới chuyện Liễu Ảnh muốn trốn chạy hoàn toàn khỏi Tư Đồ Không là lại cảm thấy khó chịu. Ra đi thì không có vấn đề gì, nhưng sự ra đi này giống như không có ngày quay lại vậy. Dường như Liễu Ảnh sẽ không bao giờ quay về nữa. Đây mới là điều khiến Hàn Nhã Thanh thật sự lo lắng.

Thậm chí Hàn Nhã Thanh còn không dám hỏi Liễu Ảnh là cô ấy có trở về không. Câu hỏi này nhất định sẽ khiến Liễu Ảnh vô cùng khó xử, thậm chí… khiến cô ấy cảm thấy chật vật. Hàn Nhã Thanh không ép hỏi không có nghĩa là không để ý.

“Đương nhiên cô ấy là bạn gái tôi.” Tư Đồ Không hơi tức giận, có điều vẫn bình tĩnh nói: “Chúng tôi chưa từng chia tay.”

Hàn Nhã Thanh tức đến mức bật cười. Ôi, con người này! Uổng công trước đây cô còn cảm thấy Tư Đồ Không thật lòng với Liễu Ảnh, không ngờ anh ta lại… vô liêm sỉ đến vậy!

“Anh và Liễu Ảnh, có quan hệ yêu đương từ khi nào vậy?” Hàn Nhã Thanh chất vấn. Nếu Tư Đồ Không thật sự thích Liễu Ảnh thì sẽ không có thái độ tưởng thật mà lại là giả như vậy chứ? Huống hồ, anh ta xem Liễu Ảnh là bạn gái, Liễu Ảnh có biết không?

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì giữa anh và Liễu Ảnh, là quan hệ khế ước năm năm. Thời gian năm năm đã qua rồi, anh và Liễu Ảnh đã không còn quan hệ gì nữa, là người lạ qua đường mà thôi.” Hàn Nhã Thanh nói. Lúc trước Liễu Ảnh đã nói rõ ràng rồi, Tư Đồ Không chỉ không muốn để cô ấy đi chứ không nói gì khác, ngay cả tình cảm của Tư Đồ Không đối với Liễu Ảnh là gì cô ấy cũng không biết.

Huống hồ, nếu Tư Đồ Không từng thật lòng theo đuổi Liễu Ảnh, hoặc là từng thể hiện rõ ràng tình cảm của mình thì giữa họ cũng không đến nỗi gượng gạo như vậy. Chỉ sợ là Tư Đồ Không kiên quyết không muốn để Liễu Ảnh đi nhưng cũng không cho cô ấy bất kỳ lý do nào, càng không thể hiện tình cảm với cô ấy khiến Liễu Ảnh cảm thấy mình bị chơi đùa nên mới không muốn có bất kỳ quan hệ gì với Tư Đồ Không.

“Không thể nào, tôi và Liễu Ảnh không bao giờ là người xa lạ, cô ấy sẽ là vợ tôi.” Tư Đồ Không bình tĩnh nói với thái độ kiên quyết. Hàn Nhã Thanh nhướng mày, nói suông thì ai mà chẳng nói được, nhưng Liễu Ảnh không bằng lòng, anh ta còn muốn tiếp tục uy hiếp Liễu Ảnh sao?

“Nhưng mà, tình hình bây giờ là Liễu Ảnh không muốn gặp anh, nếu anh thường xuyên tới gặp cô ấy, chỉ sợ là không thể gặp được đâu nhỉ? Hiện giờ anh có thể nói chuyện, giao tiếp bình thường với Liễu Ảnh được không?” Hàn Nhã Thanh hờ hững nói ra sự thật, kích thích Tư Đồ Không.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi