CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1877

Mặc Thành sửng sốt, Lâm Từ đang tỏ tình sao? Thương, không hiểu sao anh ta rất có thiện cảm với từ này, là cảm giác được thiên vị.

Mặc Thành cảm thấy, nếu Lâm Từ cứ như có như không mà quyến rũ anh ta kiểu này thì sớm muộn gì anh ta cũng thua dưới tay cô thôi.

Lâm Từ không biết điều mà tiến tới khẽ hôn Mặc Thành, đầu Mặc Thành như muốn nổ tung, khi Lâm Từ lui đi, trực tiếp đè cô ra hôn.

Bất ngờ qua đi, Lâm Từ để Mặc Thành tùy ý hôn, đây là người anh ta thích nhanh nhất, nhưng không cần phải vội vàng, họ có rất nhiều thời gian để từ từ tìm hiểu nhau.

Mặc Thành hôn một lát rồi dựa vào vai Lâm Từ, ổn định lại tâm trạng, buổi sáng thật sự không nên kích động, nhanh quá, hoàn toàn không kiểm soát nổi.

Lâm Từ ngoan ngoãn không động đậy, Mặc Thành lập tức đứng dậy, bỏ lại một câu rồi đi vào nhà vệ sinh. Lâm Từ ở phía sau khẽ bật cười, bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày sau này, anh đều là của em!

Lâm Từ đã quen tập thể dục một chút vào buổi sáng rồi. Mặc Thành tắm nước lạnh xong đi ra, nhìn thấy Lâm Từ, cả người lập tức lại nóng lên… lưng Lâm Từ trắng đến phát sáng, theo động tác của cô, có thể nhìn thấy rõ xương cánh bướm, dài thẳng tới eo. Không biết vì sao mà Mặc Thành cảm thấy điểm nào của Lâm Từ cũng cực kỳ hoàn hảo, khiến người ta ham muốn, kích động.

“Dạo này, em đều ở đây sao? Rất ít khi ra ngoài à?” Mặc Thành tò mò hỏi tung tích Lâm Từ. Tại sao trước đây bọn họ hoàn toàn không tìm thấy được cô, dù là Quỷ Vực Chi Thành thì cũng không thấy chút dấu vết nào. Nếu không phải Lâm Từ chủ động xuất hiện ở Thập Dạ Tàng thì có lẽ anh ta vẫn không thể tìm thấy cô. Hiện giờ, Mặc Thành có cảm giác không thể nắm bắt được Lâm Từ, nếu Lâm Từ lại biến mất một lần nữa thì anh ta phải tìm cô thế nào đây?

“Không, sao em có thể không ra ngoài được chứ?” Lâm Từ không thích ở nhà nhiều, hơn nữa hiện giờ Thập Dạ Tàng còn đang tổ chức ở đây, Cận Thập Dạ và Mặc Kỳ đều ở đây, một năm không gặp nổi một lần, lần này đương nhiên phải tụ tập nhiều chút.

“Thế em ở đâu? Sao người của Quỷ Vực Chi Thành không tìm được em?” Mặc Thành khó hiểu, anh ta không giấu chuyện bản thân tìm cô, còn nghĩ, nói không chừng có thể được cô an ủi nữa.

“À, em ở Thập Dạ Tàng, họ không tìm được cũng phải thôi.” Lâm Từ không quay đầu lại, hầu như không ai có thể tìm được Thập Dạ Tàng cả, chỉ có thể là họ đồng ý để bị tìm thấy thôi. Mà lời của Mặc Thành nghĩa là anh ta tìm tới cô trước sao? Cũng phải, nếu như không có dự tính từ trước thì tối qua cũng sẽ không nhiệt tình mời cô đến vậy, còn đâm thẳng xe tới.

Mặc Thành sửng sốt, không ngờ Lâm Từ lại có quan hệ với Thập Dạ Tàng. Rốt cuộc cô ấy có bao nhiêu thân phận vậy?

Lâm Từ đứng dậy vỗ nhẹ lên mặt Mặc Thành, nghĩ gì thế! Có thể dễ dàng qua lại với Thập Dạ Tàng vậy sao? Cô cũng chỉ quen sơ sơ với Thập Dạ Tàng thôi, những thứ khác, cô thật sự không biết gì cả.

“Thập Dạ Tàng em cũng không rõ lắm, chỉ quen thân với Thập Dạ thôi, cũng xem như là em dâu em.”

Lâm Từ giải thích, nói ra thì, hoàn toàn là Thập Dạ Tàng trêu chọc bọn họ. Nếu Thập Dạ Tàng không tới nhà họ Mặc trộm đồ, sau đấy còn bị phát hiện thì sao họ có thể xây dựng quan hệ chứ?

Còn tên ngốc Mặc Kỳ kia, khi Cận Thập Dạ bị phát hiện còn không chút phản ứng gì, tưởng Cận Thập Dạ chỉ là một người bình thường mà bảo vệ cô ta, thế nên hai người mới qua lại.

Nhớ tới lại thấy tức giận, Cận Thập Dạ ở nhà họ Mặc nhiều ngày như vậy mà lại không tìm ra, mãi tới khi Mặc Kỳ kéo người ta tới nói muốn lấy cô ta thì Cận Thập Dạ mới bại lộ thân phận, nói chính xác thì là Cận Thập Dạ tự nói bản thân là Cận Thập Dạ, là người lúc trước tới nhà họ Mặc trộm đồ. Hiện giờ cô ta lại thay đổi suy nghĩ, không trộm đồ nữa, chuyển sang trộm người, đòi giao Mặc Kỳ cho cô ta.

Mỗi lần Lâm Từ nhớ tới đều cảm thấy hận rèn sắt không thành thép. Mặc Kỳ phải rộng lượng đến đâu mới có thể bất chấp dẫn kẻ trộm tới trước mặt người nhà mình như thế. Nếu không phải Cận Thập Dạ chỉ muốn trộm vài đồ vật, không giết người, không phạm pháp thì sao họ có thể mắt nhắm mắt mở được.

‘Thế còn chưa gọi là quen thân sao!’ Mặc Thành cảm thấy, hình như Lâm Từ có hiểu lầm gì đó với việc thân hay không thân rồi. Thập Dạ trong miệng cô chắc là chỉ chủ nhân của Thập Dạ Tàng? Em đã quen với chủ nhân rồi thì còn cần để ý những thứ khác sao?

“Thế gần đây, em luôn ở chỗ Thập Dạ Tàng sao?” Mặc Thành quyết định không quan tâm tới vấn đề Lâm Từ thân hay không thân nữa. Cô nói không thân thì không thân, nhưng anh ta rất muốn tới Thập Dạ Tàng nhìn xem, không biết có cơ hội hay không.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi