CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1936

“Tôi muốn cưới cô ấy, thế nên, muốn được gia đình cô ấy đồng ý.” Không phải Mặc Thành đang hỏi ý kiến Mặc Tử, anh ta rất để ý Lâm Từ, Mặc Thành có thể nhìn ra, thế nên không muốn qua loa lấy lệ.

Chậc! Mặc Tử líu lưỡi, như này cũng thẳng thừng quá rồi đấy? Hoàn toàn không cho anh ta cơ hội từ chối, người này, bình tĩnh mà nói thì rất ưu tú, điều duy nhất khiến anh ta để ý là người của Quỷ Vực Chi Thành.

“Nếu không thể chấp nhận thân phận ở Quỷ Vực Chi Thành của tôi thì mọi người yên tâm, tôi đã thương lượng chuyện này với ba nuôi rồi, sau này sẽ không tiếp quản Quỷ Vực Chi Thành.” Mặc Thành đầy thành ý nói. Tuy không có Lâm Từ thì anh ta cũng sẽ từ bỏ thân phận Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng vì Lâm Từ, anh ta sẽ càng từ bỏ nhanh hơn, cam tâm tình nguyện hơn.

Mặc Tử nhìn Mặc Thành, người này đang nói đùa đấy à, Thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, nói bỏ là có thể bỏ được luôn sao?

“Ba nuôi của tôi đã tìm được con gái của ông ấy rồi, Quỷ Vực Chi Thành có người thừa kế danh chính ngôn thuận, anh không cần lo lắng phía Quỷ Vực Chi Thành nữa rồi.” Mặc Thành không chút e dè nói thẳng, chuyện này, rất nhanh, tất cả mọi người đều sẽ biết.

“Đó là chuyện của mấy người. Nếu như cậu có khả năng khiến cho Từ bằng lòng chịu gả cho cậu thì đương nhiên chúng tôi cũng sẽ không phản đối.” Ngoài miệng Mặc Tử nói vậy chứ trong lòng vẫn cảm thấy rằng cách làm của Mặc Thành ổn thỏa.

Bọn họ không muốn tham gia nhiều vào chuyện Quỷ Vực Chi Thành nữa. Nếu như Mặc Thành có thể rời khỏi Quỷ Vực Chi Thành, với anh ta mà nói thì lại càng vui hơn.

Hơn nữa, thật ra Lâm Từ không để tâm ý kiến của bọn họ lắm. Xưa nay, điều mà Lâm Từ quan tâm, mong muốn luôn vô cùng rõ ràng, không cần ai phải nói nhiều.

Mặc Thành không nói gì thêm. Lâm Từ cũng được, Mặc Từ cũng được, anh ta đã nhận định Lâm Từ thì tuyệt đối sẽ không từ bỏ. Dù có bất kỳ ai ngăn cản phía trước cũng vậy thôi.

Tào Du ở bên cạnh đột nhiên cảm thấy lúng túng. Anh ta vẫn luôn cảnh giác cao độ, đến bây giờ cũng không thể ngủ sâu được. Anh ta đã nghe được hết những lời vừa rồi của Mặc Thành và Mặc Tử, nhưng nếu như bây giờ anh ta mở mắt ra nói chuyện với bọn họ thì chắc chắn là không ổn chút nào, thà giả vờ ngủ tiếp còn hơn.

Nhóm người chia thành hai đường, người của Mặc Tử đi theo trở về nhà họ Mặc, Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh thì về thẳng nhà họ Đường, báo tin bình an cho nhau xong thì mỗi người đi bận chuyện riêng của mình.

“Chào mừng đến với nhà họ Mặc.” Lâm Từ nói luôn. Bây giờ Mặc Tử đã làm chủ nhà họ Mặc, mặt mày mấy người theo phía sau đầy vẻ không tình nguyện.

Có rất ít người đến nhà họ Mặc, lần này coi như là ngoại lệ, sau khi sắp xếp cho mấy vị trưởng lão xong, Lâm Từ đưa Linh đi gặp các trưởng bối. Mặc Thành đi theo Lâm Từ, Đường Minh Hạo đi theo Linh.

Lâm Từ rất ít khi trở về, mà trưởng bối trong nhà lại vô cùng thích cô ấy nên bây giờ thấy Lâm Từ thì vui đến cười không khép được miệng.

“Từ à, lần này về thì ở lại thêm mấy ngày nữa đi. Lần trước ở lại được có vài ngày mà đã đi luôn, không biết có chuyện gì mà vội vàng thế chứ.” Ông Mặc, Mặc Thần, người từng nắm quyền nhà họ Mặc, bác trai của Lâm Từ nói.

“Được ạ, lần này cháu sẽ ở lại mấy ngày.” Lâm Từ không từ chối, vừa đúng lúc Linh về nhà cũng phải nhận tổ quy tông. Mặc dù là con của anh họ, nhưng anh họ đã qua đời nhiều năm rồi, đưa về đây cũng không phải là không thể.

“Cháu chào bác ạ.” Mặc Thành đi theo ở phía sau, cười dịu dàng, vẻ mặt nghiêm túc.

“Đây là…” Mặc Thần nhìn Mặc Thành, ân cần hỏi. Đi theo Từ vào, hơn nữa ánh mắt còn luôn đặt trên người của Từ nữa, có lẽ là người theo đuổi Từ rồi. Mặc Thần thầm nghĩ.

“Bác trai, đây là bạn trai của cháu, Mặc Thành.” Lâm Từ giới thiệu, bây giờ cũng vừa đúng có một cơ hội. Cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc bên Mặc Thành, sống chung với nhau nhiều năm vậy rồi mà tình cảm của cô ấy với Mặc Thành càng tăng thêm chứ không hề giảm đi, có thể ra mắt được rồi.

“Đồng thời cũng là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành.” Lâm Từ không định giấu giếm. Mặc dù nhà họ Mặc không thích Quỷ Vực Chi Thành nhưng cũng chẳng phải là tránh như tránh tà, cho nên cũng không cần phải giấu, thẳng thừng giải thích luôn cho bớt chuyện.

Đã lâu rồi Mặc Thần mới nghe thấy Quỷ Vực Chi Thành được nhắc thẳng như vậy, đột nhiên Lâm Từ nhắc đến khiến ông ta có cảm giác như đã qua một đời rồi vậy.

Ông ta nhìn Lâm Từ rồi lại nhìn Mặc Thành, thấy nụ cười trên mặt Lâm Từ, sự dịu dàng trong mắt của Mặc Thành, tất cả đều thể hiện ra rằng bọn họ có tình cảm thật sự với nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi