CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Bọn họ đã chọn nghĩ cách lấy lòng nhà họ Đường, từ bỏ nhà họ Cổ, đương nhiên bọn họ cũng biết muốn hủy hôn với nhà họ Cổ không hề đơn giản như vậy.

Nếu nhà họ Dương hủy hôn thì chắc chắn người khác sẽ cười nhạo, mắng chửi bọn họ, cho nên với tác phong của ông cụ Dương và bà cụ Dương thì chắc chắn muốn đẩy trách nhiệm này lên nhà họ Cổ, tìm sai lầm của nhà họ Cổ.

Đương nhiên nhà họ Cổ cũng không dễ bắt nạt như vậy, tiếp theo nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt!

"Tầm Chiêu, cháu đừng quan tâm chuyện này, ông bà sẽ xử lý tốt." Bà cụ Dương nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, trên mặt bà ta đầy sự tàn nhẫn, đương nhiên là tàn nhẫn với nhà họ Cổ.

Rõ ràng hai người họ tuyên chiến với nhà họ Cổ.

Dương Tầm Chiêu là đã sớm đoán chắc điều này, anh nghe ông cụ Dương và bà cụ Dương nói thì khóe môi cong lên cười lạnh.

Xem ra trò hay sắp bắt đầu rồi.

Ngày hôm qua Cổ Doanh Doanh phân tán video tạo tin tức giả, Dương Tầm Chiêu có thể ra mặt phủ nhận, nhưng nhìn video thì rất dễ làm cho người nghĩ người kia không phải là Hàn Nhã Thanh.

Mà tình huống bên nhà họ Đường quá đặc biệt, Hàn Nhã Thanh là cô cả nhà họ Đường vẫn chưa tiện công khai, nói nữa, anh ra mặt phủ nhận cũng không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề.

Cho nên Dương Tầm Chiêu nghĩ ra cách dùng một mũi tên trúng hai đích.

Không, không phải một mũi tên trúng hai đích, mà là một mũi tên trúng ba con chim.

Anh muốn ông cụ nhà bọn họ và nhà họ Cổ cắn nhau, tấn công nhau, nghêu sò đánh nhau ngư ông đắc lợi chỉ là một trong những mục đích của anh.

Mục đích quan trọng nhất của anh là muốn trút giận cho người phụ nữ của mình.

Mấy ngày này, bọn họ đã làm cho người phụ nữ của anh chịu tủi thân thế nào, anh sẽ trả lại cho bọn họ như thế. Anh quá hiểu biết ông cụ và bà cụ, bọn họ đã biết tối hôm đó người kia là Đường Thấm Nhi, sau khi cắt đứt với nhà họ Cổ xong thì chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách đến nhà họ Đường lấy lòng Đường Thấm Nhi...

Khung cảnh đó...

Anh sẽ chờ xem thật kỹ!

"Tầm Chiêu, cháu không có chuyện gì làm thì đến thăm cô Đường đi, dỗ dành cô Đường thật nhiều, phụ nữ đều thích dỗ dành." Bà cụ Dương suy nghĩ lại không nhịn được dặn dò Dương Tầm Chiêu, những lời này đủ chứng tỏ thái độ của bà ta.

Không thể không nói thái độ của bà cụ Dương hoàn toàn thay đổi.

Dương Tầm Chiêu nhìn bà cụ Dương một cái, chỉ cảm thấy vô cùng châm chọc, nhưng cũng là kết quả anh muốn, cho nên anh không nói gì thêm.

Dương Tầm Chiêu đã đạt được mục đích nên đứng lên rời đi, anh không muốn ở thêm cái nhà này một chút nào.

Mà trong suốt quá trình, Dương Tầm Chiêu không nhìn Dương Bạc Vệ một cái, từ hôm nay trở đi, ba đối anh mà nói, cũng chỉ là một cái thực xa xôi danh từ.

Anh đã không còn bất cứ hy vọng xa vời gì nữa.

Nhà lớn họ Đường.

Ngày hôm qua Hàn Nhã Thanh trở về quá muộn, cho nên sáng nay tỉnh dậy hơi trễ.

Hai bé cưng vô cùng ngoan, sau khi hai bé cưng tỉnh dậy thấy cô đang ngủ say thì không quấy rầy cô.

Hai bé cưng đi rửa mặt, đánh răng, động tác rất nhẹ nhàng.

"Anh, có phải đêm qua có phải mẹ lại đi tìm ba đúng không?" Đường Vũ Kỳ đánh răng, thật sự không nhịn được sự tò mò trong lòng.

"Không có, hôm qua mẹ đi gặp ông cố nội." Lúc trước Hàn Nhã Thanh đã gọi điện thoại, cho nên Đường Minh Hạo biết.

Đường Minh Hạo nói lời này thì hơi nhíu mày, đêm qua mẹ nói không về nhưng sao sáng nay lại ngủ trên giường bọn họ chứ?

Đêm qua mẹ về lúc nào? Có phải xảy ra chuyện gì đúng không?

"ông cố nội? ông cố nội khác sao? Nhà mẹ à?" Đôi mắt Đường Vũ Kỳ xinh đẹp xoay một vòng, giọng nói hơi cao một chút.

Về chuyện của ông cố nội khác thì mẹ đã nói sẽ tìm một cơ hội đón ông cố nội đến đây cho bọn họ gặp mặt.

"Ừ, nhà mẹ." Đường Minh Hạo sờ đầu cô bé, không nhịn được cười.

"Mẹ nói ông cố nội kia rất tốt, vô cùng tốt, không giống như ông cố nội nhà ba, rất hung dữ." Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ nói lời này thì vẻ mặt nhanh chóng thay đổi, vô cùng lệ đáng yêu.

Lời Đường Vũ Kỳ nghe thì có chút phức tạp, nhưng Đường Minh Hạo cũng hiểu ý cô bé, lúc này Đường Minh Hạo không nói gì, sắc mặt hơi thay đổi.

Cậu biết gần đây hai ông bà nhà họ Dương đã làm rất nhiều chuyện tổn thương mẹ, bọn họ thật sự rất hung ác, rất quá đáng.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Hàn Nhã Thanh đột nhiên vang lên.

Hàn Nhã Thanh hơi nhíu mày mở to mắt, tìm điện thoại, cô thấy Đường Lăng gọi tới thì nhanh chóng nghe máy, cô cho rằng Đường Lăng bắt được mấy người kia vào đêm qua.

"Nhã Thanh, xem video đi." Điện thoại vừa được kết nối, giọng Đường Lăng truyền tới, nghe có chút kỳ lạ.

"Hả? Cái gì?" Hàn Nhã Thanh vừa tỉnh dậy, bởi vì anh gọi tới đánh thức, cho nên cô có chút mơ màng.

"Anh vừa gửi trang web kia cho em, em mở ra xem một chút đi." Đường Lăng nhanh chóng giải thích một câu, hô hấp hơi nặng nề.

Đương nhiên Hàn Nhã Thanh không nhìn thấy sắc mặt của anh, nếu cô nhìn thấy thì có lẽ sẽ giật mình.

Trên mặt Đường Lăng tràn đầy sát ý, loại sát ý muốn xuống dao giết người.

Hàn Nhã Thanh nghe giọng nói của anh không đúng lắm thì nhanh chóng mở video ra, Hàn Nhã Thanh nhìn thấy xong thì khiếp sợ, lúc bắt đầu thì không nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ, những người đàn ông đó cũng đeo mặt nạ, nhưng Hàn Nhã Thanh lại nhận ra được một người đàn ông đặc biệt trong đó.

Người đàn ông đó là một trong những người đã trói Hàn Nghiên Nghiên vào đêm qua.

"Là, là Hàn Nghiên Nghiên sao?" Hàn Nhã Thanh thở ra một hơi, lúc này cô cảm giác tay mình run lên.

Tình cảnh đó quá tàn nhẫn, quá khủng bố.

"Phải." Bên kia giọng Đường Lăng càng trầm xuống, trên mặt càng toát ra sát ý.

Hàn Nhã Thanh: "..."

Hàn Nhã Thanh không nói gì, nhưng hơi thở trở nên nặng nề.

Lúc này Đường Lăng cũng không nói gì, bởi vì anh ta càng muốn giết người.

Lúc này bọn họ biết rõ đây là kế hoạch của Lưu Vũ, Lưu Vũ sắp xếp những người đó muốn bắt cóc Hàn Nhã Thanh.

Lưu Vũ thật sự muốn làm chuyện đó với Hàn Nhã Thanh.

Nếu ngày hôm qua, bọn họ không phải bắt Hàn Nghiên Nghiên mà là Hàn Nhã Thanh thì hôm nay mọi chuyện sẽ xảy ra trên người Hàn Nhã Thanh.

Hai người không dám nghĩ tới tình huống như vậy.

"Bọn họ trói Hàn Nghiên Nghiên lại, chắc chắn sẽ gọi cho Lưu Vũ, nếu bọn họ biết trói nhầm người, vậy thì kế hoạch của bọn họ phải thất bại, sau đó kết thúc sao? Vì sao lại trở thành tình huống này?" Hàn Nhã Thanh lấy lại tinh thần, không nhịn được hỏi một câu, cô không biết vì sao đầu óc mình trống rỗng, không thể suy nghĩ, cô chỉ cảm thấy chuyện này quá khủng bố, cũng rất đáng sợ.

Tuy rằng quan hệ của cô và Hàn Nghiên Nghiên luôn không tốt lắm, Hàn Nghiên Nghiên cũng luôn đối phó với cô khắp nơi, nhưng cô thật sự không muốn Hàn Nghiên Nghiên xảy ra chuyện như vậy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi