CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

“Anh Viên, vụ án này tôi đã xem xong, những manh mối quan trọng tôi cũng đã ghi chép rõ ràng rồi.” Hàn Nhã Thanh bỏ cây bút trong tay xuống, cầm văn kiện muốn đưa cho Viên Quân Doanh. 

Nhưng cậu ba Dương lại lập tức câm lấy, ném tới trước mặt Viên Quân Doanh, sau đó anh cầm tay Hàn Nhã Thanh nói: “Chúng ta đi thôi, chớ nói nhảm cùng đám chó mèo kia.” 

Thái độ của anh có thể nói là ngang ngược tới cực điểm. 

Đương nhiên cậu ba Dương đối với một người muốn cướp người phụ nữ của mình không thể nào khách khí được, cho dù người đàn ông kia có là ai đi nữa. 

“Dương Tầm Chiêu, các người còn chưa kết hôn phải không?” Viên Quân Doanh thấy Dương Tầm Chiêu muốn mang Hàn Nhã Thanh rời đi, trong đôi mắt lóe lóe lên. 

“Các người còn chưa kết hôn, tôi vẫn còn có cơ hội, Dương Tầm Chiêu, chúng ta cạnh tranh công bằng.” Anh nhìn ra được quan hệ của bọn họ, nhưng anh ta cũng không định cứ buông tay như vậy. 

“Vợ, bây giờ chúng ta đi lĩnh giấy kết hôn.” Con ngươi của Dương Tầm Chiêu híp lại một cái, nhưng cũng không dừng lại, ôm lấy vai Hàn Nhã Thanh nhanh chóng rời đi. 

Chờ Đường Minh Hạo đang ở bên ngoài thấy hai người đi ra, đôi mắt to tròn rõ ràng của nó càng sáng thêm. 

Lúc thấy Dương Tầm Chiêu ôm vai Hàn Nhã Thanh đi đến, Đường Minh Hạo đột nhiên mở cửa xe ra sau đó xuống xe. 

Giờ phút này, khoảng cách giữa Dương Tầm Chiêu và thằng nhóc không quá năm mét, hơn nữa Đường Minh Hạo còn đứng trước mặt Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu chỉ cần ngẩng đầu lên một cái là có thể thấy được người bạn nhỏ Đường Minh Hạo. 

Mà bên cạnh Đường Minh Hạo là xe của nhà họ Đường, bình thường Hàn Nhã Thanh thường ngôi nhất là chiếc xe kia... 

Nhưng mà Dương Tầm Chiêu lại không ngẩng đầu lên, ánh mắt anh một mực nhìn Hàn Nhã Thanh, lúc đi ra cửa hội sở, ý cười trên mặt anh rõ ràng đã mất đi vài phân, ánh mặt nhìn Hàn Nhã Thanh mơ hồ phát ra lửa giận: “Điện thoại di động của em đâu?” 

Lúc nãy ở trong phòng anh muốn tuyên thệ chủ quyền, nên mới không tính sổ với cô, nhưng chuyện này không có nghĩa là anh sẽ bỏ qua. 

Cô không nhận điện thoại của anh, còn tắt điện thoại của anh, chuyện này khẳng định phải nói cho rõ ràng.

“A?” Hàn Nhã Thanh nhìn về phía anh, cô có chút bất ngờ, không hiểu vì sao anh lại hỏi điện thoại của cô. 

“Điện thoại của em, đưa cho anh.” Con ngươi Dương Tầm Chiêu nheo lại, khí tràng nguy hiểm làm trong nháy mắt Hàn Nhã Thanh cảm thấy nguy hiểm. 

Cô biết, chuyện hôm nay khẳng định không thể cứ kết thúc như vậy, anh đây là đang tính toán cách xử lý cô, nên lúc này cô nhất định không thể chọc tức anh. 

Hàn Nhã Thanh ngoan ngoãn cầm điện thoại đưa cho anh, Hàn Nhã Thanh cũng không biết những chuyện người bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã làm, nên cô cũng hoàn toàn không biết Đường Minh Hạo đã kéo Dương Tầm Chiêu vào danh sách đen, nếu như cô biết, cô chắc chắn sẽ không dễ dàng giao điện thoại của mình cho Dương Tầm Chiêu như vậy. 

Dương Tầm Chiêu cầm lấy điện thoại di động của cô, thấy điện thoại của cô cũng không có tắt máy, lúc này cũng không thấy có ai gọi đến, đôi mắt anh hơi híp lại, sau đó anh dùng điện thoại của mình gọi vào dãy số của cô. 

Hàn Nhã Thanh: ”...” 

Đây rốt cuộc là chuyện gì? 

Hiện giờ cô đứng ngay trước mặt anh, anh có lời gì không thể trực tiếp nói với cô sao? 

Tại sao lại còn muốn gọi điện thoại cho cô? 

Hôm nay suy nghĩ của Dương Tầm Chiêu không phải có chút vấn đề chứ? 

Hàn Nhã Thanh có chút kỳ quái nhìn anh một cái. 

Sau đó Hàn Nhã Thanh nghe thấy tiếp nhắc nhở truyên đến từ điện thoại của Dương Tầm Chiêu: “Thuê bao quý khách vừa gọi, người dùng đang bận.” 

Hàn Nhã Thanh sững sờ, một lần nữa nhìn vào màn hình điện thoại của anh, anh gọi chính là dãy số của cô không hề sai. 

Nhưng điện thoại của cô lại không hề nhận được... 

Ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc đây là chuyện gì không? 

“Hàn Nhã Thanh, không phải em nên giải thích với anh sao?” con ngươi đen sì của Dương Tầm Chiêu nhìn Hàn Nhã Thanh, giờ phút này, anh nheo mắt lại, khí tràng nguy hiểm lại càng rõ ràng hơn. 

Đáy lòng Hàn Nhã Thanh không nhịn được mà run rẩy, nhưng cô cũng cảm thấy kỳ lạ, cô không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. 

Hàn Nhã Thanh vừa định nói mình không biết chuyện gì đã xảy ra, thì ngay lúc cô mở miệng liên thấy người bạn nhỏ Đường Minh Hạo đứng cách đó không xa, cô đột nhiên nghĩ tới lúc trước người bạn nhỏ Đường Minh Hạo câm điện thoại của cô chơi, cho nên có phải là người bạn nhỏ Đường Minh Hạo làm không?

Còn nữa, không phải cô đã để người bạn nhỏ Đường Minh Hạo về trước rồi sao? Vì sao thằng nhóc vẫn còn ở đây? 

Không phải thằng nhóc luôn không muốn nhận Dương Tầm Chiêu sao? Vậy bây giờ nó đứng ở chỗ này như vậy không sợ sẽ bị Dương Tầm Chiêu phát hiện sao? 

Hàn Nhã Thanh nhanh chóng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, sau đó cô phát hiện, Dương Tầm Chiêu cũng không nhìn về hướng Đường Minh Hạo. 

Xác thực mà nói, Dương Tầm Chiêu vẫn luôn nhìn cô, không hề quan tâm đến những thứ khác. 

Hai cục cưng nói không sai, quả nhiên Dương Tầm Chiêu mù, cục cưng Minh Hạo đáng yêu nhà cô đứng ngay trước mặt anh, anh còn không nhìn thấy. 

Bệnh mù của anh đã không còn cách nào chữa nổi rồi! 

Lúc này tâm tư của Dương Tầm Chiêu đều đặt ở trên người cô, căn bản anh cũng không chú ý đến những chuyện khác 

Bây giờ đừng nói là người bạn nhỏ Đường Minh Hạo yên lặng đứng ở đằng xa, cho dù Đường Minh Hạo có đứng ở trước mặt anh, gọi anh là ba, anh cũng không có tâm trạng để ý đến.

Dương Tầm Chiêu nắm lấy tay của Hàn Nhã Thanh, cầm lấy ngón tay của cô, nắm chặt lại, sau đó mở điện thoại của Hàn Nhã Thanh ra, tìm được số của anh trong danh sách đen của Hàn Nhã Thanh. 

“Hàn Nhã Thanh, em thật giỏi, thật sự đem anh bỏ vào danh sách đen.” Dương Tầm Chiêu nhìn cô, hung hăng nghiến răng, giờ phút này anh thật sự muốn cắn cô một cái. 

Lúc trước thư ký Lưu nói với anh, anh bị Hàn Nhã Thanh cho vào danh sách đen, anh cũng không hoàn toàn tin tưởng, anh không tin người đàn bà của anh sẽ đem anh bỏ vào danh sách đen. 

Nhưng bây giờ sự thật bày ra ngay trước mắt, cũng không phải do anh tin hay không tin quyết định. 

Đương nhiên hiện giờ Dương Tầm Chiêu càng tò mò, tại sao cô phải kéo anh vào danh sách đen? 

Là vì hẹn với Viên Quân Doanh sao? Sợ anh quấy rây bọn họ sao? 

Hàn Nhã Thanh nhìn một màn này, cô hoàn toàn ngây người, cô thật sự không biết có chuyện gì xảy ra? 

Cho dù cho cô một trăm lá gan, cô cũng không dám kéo cậu ba Dương vào danh sách đen! 

Hàn Nhã Thanh nhớ đến người bạn nhỏ Đường Minh Hạo, cho nên, nhất định là người bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã kéo Dương Tầm Chiêu vào danh sách đen. 

Nhưng tại sao nó lại làm như vậy? Hàn Nhã Thanh thật sự nghĩ không ra. 

“Hàn Nhã Thanh, nếu em không nói rõ ràng chuyện này, hôm nay anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho em.” Giờ phút này, trong con người cậu ba Dương tràn đầy lửa giận, vừa nghĩ đến cô và Viên Quân Doanh cùng một chỗ nên không nhận điện thoại của anh, còn đem anh kéo vào danh sách đen, anh liên muốn bóp chết cô. 

Hàn Nhã Thanh nhìn dáng vẻ của anh lúc này, âm thầm thở dài, cô biết, nếu để cho anh biết người bạn nhỏ Đường Minh Hạo kéo anh vào danh sách đen, chắc rằng anh sẽ đánh bay người bạn nhỏ Đường Minh Hạo này mất. 

Cho dù biết người bạn nhỏ Đường Minh Hạo là con ruột của anh, nhưng cô vẫn cảm thấy tuyệt đối anh sẽ không hạ thủ lưu tình, hơn nữa anh vốn không thích trẻ con. 

Cho nên cô tuyệt đối không thể để cho anh biết chuyện này là do người bạn nhỏ Đường Minh Hạo làm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi