CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

“Cô Dương, cô phải đối mặt với hiện thực chứ, hiện thực là như thế đó, cô có gào thế nào cũng vô dụng thôi.” Hàn Nhã Thanh di chuyển tầm mắt nhìn Dương Trà My, không hê che giấu nét trào phúng trên mặt.

Đâu đã như thế này rôi, Dương Trà My lại còn không chịu nhìn nhận sự thật còn dám la hét như vậy nữa.

“Hứa tổng, chuyện của công ty thì cô vẫn nên đến công ty mà nói, hay là để nói ở thành phố A, trong công ty vẫn còn có rất nhiêu chuyện chờ Hứa tổng xử lý đây này.” Giám đốc Nguyễn nhìn về phía Hứa Dinh Dinh một lần nữa, trong nháy mắt thái độ cũng trở nên cung kính.

“Hả? Gì vậy?” Hứa Dinh Dinh một mặt ngơ ngác, đến bây giờ vẫn còn chưa lấy lại tinh thân, cô càng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

“Hứa tổng của các người vừa mới đi khảo sát từ Tân Cương trở vê, đoạn đường này bôn ba quả thật quá mệt mỏi rồi, các người cũng nên cho cô ấy chút thời gian để nghỉ ngơi đi.” Hàn Nhã Thanh nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Hứa Dinh Dinh căn bản cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nhịn không được mà nở nụ cười.

Hàn Nhã Thanh biết đây đều là do Tịch Xuyên đã làm, cho nên đương nhiên là Tịch Xuyên cũng sẽ xử lý tốt chuyện ở công ty, nhưng mà có mấy lời cô chắc chắn phải nói như vậy.

“Đúng đúng đúng, là do tôi cân nhắc không chu toàn, xin mời Hứa tổng trở về nghỉ ngơi.” Giám đốc Nguyễn nghe thấy lời nói này của Hàn Nhã Thanh cũng không có bất cứ bất mãn nào mà là liên tục gật đâu phụ họa.

Trong tay của Hứa tổng có 82% cổ phần của Hằng Thần, đủ để quyết định tất cả mọi chuyện ở Hằng Thần, ai mà dám chống lại nửa phân đây, không phải là đang muốn chết đó à?

“Ừ, được rồi, mọi người đều trở về khách sạn chờ đi, sau đó sẽ có người liên lạc với mọi người.” Hàn Nhã Thanh biết là hiệu quả này đã đủ rồi.

“Không, không thể nào được Hứa Dinh Dinh sao lại là..." Dương Trà My lấy lại tinh thần thì càng khó mà tin được, cô ta không tin, cô ta không có cách nào chấp nhận được.

“Cô Dương, mời cô lấy chi phiếu sáu tỷ của cô đi đi, cô cầm lấy sáu tỷ nện vào chủ tịch mới của Hằng Thần, cho hỏi là ai đã cho cô lá gan này vậy hả?” Hàn Nhã Thanh cầm lấy tấm chi phiếu lúc nãy của Dương Trà My nhẹ nhàng giơ lên rồi ném ra bên ngoài.

Những người lúc nãy đến cùng với Dương Lâm đều đồng loạt nhìn về phía Dương Trà My, ánh mắt tương đối phức tạp, cũng khá là phấn khích.

Dương Trà My bị bọn họ nhìn bằng ánh mắt như vậy hận không thể tìm một cái kẻ mà chui vào.

“Mong là Dương tổng sẽ quản lý tốt con gái của mình, con gái của Dương tổng đến tìm chủ tịch mới của Hằng Thần để gây phiền phức, người khác sẽ tưởng là đó là ý của Dương tổng đó.” Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh hơi đổi nhìn về phía Dương Lâm, lại chậm rãi bổ sung thêm một câu.

“Vâng vâng, tôi nhất định sẽ dạy dỗ tốt con bé, tuyệt đối sẽ không để con bé đến đây làm phiên Hứa tổng nữa đâu.” Trong lòng của Dương Lâm có không tình nguyện đi nữa thì cũng không dám nói nửa chữ không, cũng chỉ có thể vội vàng đồng ý.

“Ba, chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy?” Dương Trà My thật sự không chấp nhận được sự thật như vậy, cô ta thật sự không thể tin được Hứa Dinh Dinh vậy mà lại trở thành chủ tịch mới của Hằng Thần.

“Con cút vê nhà cho ba!” Lúc này Dương Lâm cũng ôm một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, hiện tại mà Dương Trà My lại không có mắt nhìn, cơn giận này của ông ta đương nhiên phải bùng phát ở trên người của Dương Trà My rồi.

Từ nhỏ Dương Trà My đã sợ Dương Lâm, lúc này Dương Lâm lại nổi giận dữ dẫn như thế, cô ta cũng không dám ăn nói lung tung nữa.

Dương Lâm dẫn theo đám người rời đi, Dương Trà My cũng rời đi theo.

“Cô Hứa” Lúc này bà Tịch cũng chưa đi khỏi, bà ta nhìn về phía của Hứa Dinh Dinh, lúc này trên mặt của bà ta rõ ràng mang theo mấy phần lấy lòng.

Lúc trước nhà họ Dương chỉ nắm giữ 30% cổ phân Hằng Thần bà ta liên muốn nịnh bợ ở nhà họ Dương, muốn Tịch Xuyên cưới Dương Trà My, thật ra thì trong tay của Dương Trà My cũng chẳng có nửa phần cổ phần Hằng Thần.

Tịch Xuyên cưới Dương Trà My cùng lắm thì Hằng Thần sẽ giúp đỡ nhà họ Tịch vê phương diện làm ăn, mấy lợi ích khác nhà họ Tịch cũng không chiếm được bao nhiêu.

Dù sao thì Dương Trà My cũng có hai người anh trai, Dương Trà My là một đứa con gái, ở Hằng Thần căn bản cũng không có quyền lực gì.

Nhưng mà bây giờ trong tay của Hứa Dinh Dinh lại trực tiếp nắm giữ 82% cổ phân của Hằng Thần, nếu như Tịch Xuyên cưới Hứa Dinh Dinh vậy thì một nửa số cổ phần đó đều là của Tịch Xuyên, là của nhà họ Tịch.

Đương nhiên là bà Tịch sẽ biết lựa chọn như thế nào.

Trước kia bà ta có thể lấy lòng Dương Trà My, hiện tại bà ta càng có thể lấy lòng Hứa Dinh Dinh gấp mười lần gấp trăm lần.

“Dinh Dinh” Bà Tịch suy nghĩ liên tục, sửa lại cách xưng hô, trên mặt lại có nhiêu hơn nụ cười lấy lòng: “Chuyện của cháu với lại Xuyên, dì không phản đối, cháu là người xứng đôi nhất với Xuyên.”

“Dinh Dinh, cậu với Tịch Xuyên có còn ở bên nhau không vậy? Không phải là lần trước tớ đã giới thiệu cho cậu một người tốt hơn rồi à, cậu tranh thủ thời gian chia tay với Tịch Xuyên đi.” Hàn Nhã Thanh âm thâm cười lạnh ở trong lòng, nhìn vê phía Hứa Dinh Dinh, cố ý nói.

Hàn Nhã Thanh biết rất rõ ràng đây đều là do Tịch Xuyên đã sắp xếp, nhưng mà bà Tịch lại không biết, lúc này cô còn không chịu lợi dụng cơ hội nào cho tốt vậy thì sẽ có lỗi với công sức của Tịch Xuyên.

Thiếu chút nữa là Hứa Dinh Dinh đã bị nước miếng của mình làm cho sặc, chỉ là nhìn thấy Hàn Nhã Thanh âm thâm nháy mắt với cô, chỉ có thể ngờ trả lời ậm ờ: “À à”

“Dinh Dinh, tình cảm của cháu với Xuyên nhiêu năm như vậy rồi sao có thể nói chia tay liên chia tay được chứ, Tịch Xuyên thật lòng yêu cháu mà. Bà Hứa rõ ràng có chút gấp gáp, một cái đùi to ở trước mắt như thế đương nhiên là bà ta phải bám cho thật chặt rồi.

“Từ xưa đến nay chúng tôi chỉ nói chuyện tiên bạc chứ không nói chuyện tình cảm, bà Tịch à, bà cứ tự nhiên đi, đừng quấy rầy thời gian dùng cơm của chúng tôi nữa.” Hàn Nhã Thanh trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, bộ dạng nịnh nọt lúc này của bà Tịch thật sự làm cho cô phải xem thường.

“Dinh Dinh, dì có thể nói chuyện riêng với cháu được không?” Bà Tịch ghét bỏ trừng mắt nhìn Hàn Nhã Thanh, lúc chuyển hướng nhìn về phía Hứa Dinh Dinh thì trên mặt lập tức tràn đầy nụ cười.

Bà ta biết là từ trước đến nay Hứa Dinh Dinh đều mềm lòng, chỉ cần Hàn Nhã Thanh không ở đây thì bà ta có biện pháp thuyết phục Hứa Dinh Dinh.

Hiện tại Hứa Dinh Dinh là chủ tịch của Hằng Thần, rất có thể sẽ đá Tịch Xuyên, bà ta tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra.

“Sao vậy, bà Tịch còn muốn cầm tiên đập vào chúng tôi nữa à?” Hàn Nhã Thanh giống như cười mà không phải cười nhìn vê phía bà Tịch.

“Dĩ nhiên là không phải rồi, tôi chỉ là có vài lời trong lòng muốn nói với Dinh Dinh mà thôi. Dù sao thì chúng ta cũng sẽ trở thành người một nhà rất nhanh thôi.” Mặc dù là lúc này bà Tịch hận Hàn Nhã Thanh đến nghiến răng nghiến lợi, những mà cũng không dám biểu đạt ra bên ngoài.

Bởi vì bà ta nhìn ra được Hàn Nhã Thanh quan trọng với Hứa Dinh Dinh.

“Bà Tịch à, bà đừng có nhầm lẫn, hình như là Tịch Xuyên nhà bà xác định quan hệ với lại nhà họ Dương rồi, không có liên quan gì với Hứa tổng của chúng tôi đâu.” Khóe môi của Hàn Nhã Thanh rõ ràng có nhiêu hơn mấy phần chế giễu, cái người này đúng là không biết mất mặt mà.

Cũng uổng công cô nói ra.

“Cô Hàn đừng hiểu lâm, Xuyên nhà chúng tôi không hề thích Dương Trà My một chút nào hết, người mà Xuyên thích đó chính là Hứa Dinh Dinh. Tôi làm mẹ của thằng bé đương nhiên sẽ thuận theo ý của thằng bé rồi, không thể nào miễn cưỡng thằng bé được.” Trên mặt của bà Tịch vẫn mang theo nụ cười như cũ, lúc bà ta nói ra lời này trên mặt lại không hề có biểu cảm mất tự nhiên.

Hàn Nhã Thanh: "..."

Khiếp! Thật sự vượt qua nhận thức luôn rồi, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người không biết xấu hổ như vậy đó.

“Dinh Dinh, đã ăn xong chưa vậy? Ăn xong rồi thì chúng ta đi mua sắm đi” Lúc này Hàn Nhã Thanh lười phải nói chuyện với bà Tịch, một người không vô liêm sỉ vô địch thiên hạ.

“Xong rồi.” Hứa Dinh Dinh cũng không muốn nhìn thấy sắc mặt này của bà Tịch, thật sự quá mỉa mai quá chướng mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi