CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Lời của Lâm Bối lại khẽ ngừng lại, sau đó lại nói tiếp: “Lúc đó cậu cả Đường đã tỉnh rồi, tôi liền thuận tiện bàn với cậu cả Đường một chút về chuyện ngày hôm sau, đương nhiên, chúng tôi lúc đó cũng muốn xem thử sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa hay không?”

“Nhưng mà, tôi và cậu cả Đường bàn xong hết tất cả mọi chuyện, cũng không có xảy ra chuyện gì kỳ lạ, sau đó tôi liền về phòng, ồ, lúc đó tôi ở tròng phòng cậu cả Đường khoảng 2 tiếng hơn, tôi có thể chứng minh trong phòng của cậu cả Đường lúc đó không có người nào khác.” Lúc Lâm Bối nói lời này, thần sắc rất tự nhiên, nhưng ngữ khí rất kiên định, khiến người ta không thể nghi ngờ.

“Nếu như lời của Tiểu vương tử nói là thật, vậy thì Cung Vân đã nói dối…”

“Lời mà Tiểu vương tử nói chắc là thật rồi, lời của Tiểu Vương tử nói đồng nhất với kết quả kiểm định của pháp y.”

“Vậy thì chứng minh được là Cung Vân nói dối.”

“Nếu như Cung Vân nói đối, vậy thì chuyện mà cô ta nói cậu cả Đường cưỡng hiếp cô ta cũng là giả rồi? Vậy thì cô ta đã vu nhọ cậu cả Đường!”

Mấy phóng viên đã phân tích chuyện ra cặn kẽ.

“Tiểu vương tử, ngài ở trong phòng của cậu cả Đường hai tiếng hơn, chỉ để bàn bạc chuyện thôi sao?” Một phóng viên nhìn Lâm Bối, đột nhiên hỏi một câu.

Nghe thấy câu này của phóng viên, khoé môi Lâm Bối cong lên, trên mặt rõ ràng mang theo vài ý cười:

“Nếu không thì sao? Hai người đàn ông chúng tôi thì có thể làm gì? Tôi là đàn ông, sở thích của tôi là phụ nữ, tôi nghĩ cậu cả Đường cũng như vậy.”

Lời này Lâm Bối cố ý dùng ngữ khí nói đùa để nói ra, nhưng cô lúc này lại đang cố ý nhấn mạnh một chuyện.Đặc biệt nhấn mạnh cô là đàn ông!!

Đường Lăng đã biết tất cả mọi chuyện, chỉ với thái độ của Đường Lăng tối nay, rõ ràng là không muốn bỏ qua cho cô.

Đường Lăng hiển nhiên là muốn công khai thân phận của cô, cho nên tối nay, cô quyết định ra tay trước để chiếm ưu thế.

Cô cố ý chọn gặp phóng viên vào giờ này, chính là vì để cho Đường Lăng không kịp phòng, lúc này Đường Lăng hẳn đã ngủ rồi, anh đã ngủ rồi thì cũng không thể đè được tin tức gì nữa.

Đợi đến ngày hôm sau khi Đường Lăng tỉnh dậy, tất cả đã được định xong…

Không biết sau khi Đường Lăng tỉnh dậy vào ngày mai, nhìn thấy mấy tin tức này, sẽ có phản ứng thế nào??

Khoé môi Lâm Bối nhịn không được mà ngoắc lên.

Cô đợi xem phản ứng của Đường Lăng vào ngày mai…

“Nếu như Tiểu vương tử và cậu cả Đường chỉ là bàn chuyện, tại sao trên gra giường của cậu cả Đường lại có máu của Tiểu vương tử, tại sao trên gối của cậu cả Đường lại có tóc của Tiểu vương tử chứ?” Có một phóng viên lại nhanh chóng hỏi một câu, câu hỏi này đích thực là cần phải được giải thích.

“Bình thường tôi thích vận động mạo hiểm, hôm đó đúng lúc trên tay bị thương một chút…” Lúc Tiểu vương tử nói lời này, thì vươn tay trái lên trước mặt đám phóng viên.

Bên tay của Lâm Bối đích thực có một vết thương, vết thương không lớn lắm, trông có vẻ đích thực là vết thương đã 2, 3 ngày rồi.

“Bởi vì vết thương không lớn, cho nên không có băng bó, có thể là không cẩn thận đụng trúng vết thương, vết thương rỉ ra chút máu, bởi vì tôi có ngồi ở bên giường của cậu cả Đường, có thể là chính là lúc đó đã quệt máu lên chăn của cậu cả Đường, nghe nói pháp y đã phát hiện một vết máu rất rất nhỏ ở hiện trường, cho nên lúc đó tôi cũng không có chú ý.” Không thể không nói, bộ dạng giải thích của Lâm Bối bây giờ thật sự là quá trôi chảy.

“Còn về tóc tôi tại sao lại rơi trên gối của cậu cả Đường, cái này tôi cũng thật sự không rõ lắm, có thể tôi đang ở độ thanh xuân, sự trao đổi chất quá nhanh, nên tóc rụng dữ quá cũng nên.” Trên mặt Lâm Bối hơi mang theo vài phần ảo não, lúc nói lời này, một tay cô như là vô ý sờ sờ vào mái tóc, chỉ nhẹ nhàng sờ sờ thôi, nhưng khi cô đặt tay xuống, trên tay cô lại dính mười mấy cọng tóc.

“Tóc tôi rụng cũng thật là ghê quá, tôi anh tuấn tiêu sái thế này, nếu như còn trẻ mà bị hói thì đúng là tiếc quá.” Lâm Bối bĩu môi, còn khẽ thở dài một hơi.

Nhìn như thật sự vô cùng buồn bã.

Đám người nghe thấy lời này của Tiểu Vương tử đều không nhịn được cười, chỉ coi như Tiểu vương tử nói đùa, nhưng Tiểu vương tử chỉ sờ nhẹ một cái, thì đã có nhiều tóc rụng như vậy, mái tóc này đích thực rụng rất dữ dội.

Với tình trạng tóc của Tiểu vương tử, tối hôm đó Tiểu vương tử ở trong phòng cậu cả Đường hơn hai tiếng đồng hồ, thì rụng tóc cũng là bình thường, không rụng tóc thì lại thành ra không bình thường rồi.

“Nếu đêm hôm đó Tiểu vương tử ở trong phòng của cậu cả Đường, tại sao lúc bắt đầu Tiểu vương tử không ra mặt chứng minh cho cậu cả Đường, tại sao lại để mọi người hiểu lầm cậu cả Đường.” Một phóng viên đưa ra câu hỏi.

Những người khác nghe thấy câu hỏi của anh ta, cũng lũ lượt nhìn sang Tiểu vương tử, đợi câu trả lời của Tiểu vương tử.

Điểm này đích thực là khiến người ta có chút nghĩ không thông.

“Chuyện này, tôi đã bàn qua với cậu cả Đường, lúc đó tôi không có ra mặt chứng minh là bởi vì chúng tôi nghi ngờ tất cả những thứ này có thể là có người kế hoạch, chúng tôi muốn tìm ra chủ mưu đứng sau, dù sao Cung Vân và cậu cả Đường không thù không oán, không thể hy sinh danh dự của mình để vu hại cho cậu cả Đường, chuyện này rõ ràng không có đơn giản như vậy.” Nếu Lâm Bối đã chủ động hẹn phóng viên, thì cô hẳn cũng đã nghĩ ra những câu hỏi có thể hỏi rồi.

“Nhưng mấy ngày này cũng mãi không tìm được manh mối gì, chuyện ở bên này của tôi cũng đã hoàn thành hết trong hôm nay rồi, ngày mai tôi phải về nước D rồi, trước khi đi, tôi chắc chắn phải làm sáng tỏ chuyện này.”

Không thể không nói cái lý do này của Lâm Bối cũng thật là vô cùng hợp tình hợp lý.

Câu trả lời của Lâm Bối càng hoàn mỹ đến không có chỗ nào để chê.

“Tôi có thể bảo đảm, lời tôi nói câu nào cũng là thật.” Lâm Bối không muốn chuyện này gây thêm sóng gió nào nữa, bởi vì chỉ khi chuyện này hoàn toàn giải quyết rồi, cô mới có thể rời đi.

Lúc Lâm Bối nói lời này, mặt không đỏ, hơi thở không gấp, một chút chột dạ cũng không có.

Sự thật? Chuyện mấu chốt là sự thật, nhưng chi tiết có rất nhiều chuyện không phải sự thật.

Một câu bảo đảm của Lâm Bối, đã hoàn toàn xoá bỏ đi sự hoài nghi của tất cả mọi người, lời bảo đảm của vương tử một nước, chắc chắn là rất có cân nặng.

“Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi, hy vọng mọi người đăng báo như sự thật.” Lâm Bối nhìn các vị phóng viên, khẽ mỉm cười.

“Bây giờ Tiểu vương tử đích thân ra mặt làm chứng cho cậu cả Đường, lời nói của Tiểu vương tử chắc chắn không giả được, vậy thì là Cung Vân đang nói dối, Cung Vân đang vu hại cho cậu cả Đường.”

Bây giờ chuyện đã rất rõ ràng rồi, những phóng viên có mặt đều là người thông minh, đương nhiên đều rất hiểu.

“Cậu cả Đường là người của tám đại gia tộc, nghe nói Đường tổng sắp tiếp nhận chức vụ đại tông trưởng rồi, lúc này vậy mà lại có người dùng thủ đoạn vô sỉ để vu hại cậu cả Đường, thật đúng là đáng ghét.” Lúc này, trên mặt đám phóng viên có thêm vài phần phẫn nộ.

“Đúng, thật đúng là đáng ghét.”

“Vậy tinh dịch tra ra được trong cơ thể của Cung Vân là sao?” Câu hỏi này cũng là vấn đề mà mọi người luôn nghi hoặc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi