CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Đường Lăng hít sâu một hơi, thật ra, có một điểm anh ta không thể không thừa nhận, đối với cô, anh ta thật sự có hơi không khống chế được.

Nghĩ đến điểm này, khóe môi của Đường Lăng không kìm được mà hơi cong lên, hoặc cô gái này chính là ông trời phái xuống trừng phạt anh ta.

Đường Lăng dậy, ngồi trên giường, nhìn cô, khóe môi hơi mím lại, anh ta cảm thấy thật sự cần thiết phải nói chuyện với cô.

Cũng tùy tiện nói về chuyện kết hôn của bọn họ.

Nhưng, vào lúc này, điện thoại của Đường Lăng bỗng đổ chuông, Đường Lăng nhìn màn hình hiển thị, mắt hơi lóe lên, sau đó nghe máy.

“Anh Đường, tôi ở ngoài cửa gõ cửa cả nửa ngày, mới sáng sớm như vậy, anh đi đâu rồi?” Điện thoại là Đại vương tử gọi đến, trong ngữ khí đó không nghe ra quá nhiều cảm xúc.

“Đại vương tử tìm tôi có chuyện gì?” Đường Lăng lúc này nghe máy của Đại vương tử, rõ ràng có hơi bất mãn, khi Đường Lăng nói lời này, mắt nhanh chóng liếc nhìn Lâm Bối.

Đại vương tử nghe thấy lời này của Đường Lăng rõ ràng ngây ra: “Lẽ nào hôm nay không phải là anh Đường tiếp đãi chúng tôi sao?”

Lông mày của Đường Lăng hơi nhíu lại, hôm nay đương nhiên vẫn là anh ta tiếp đãi bọn họ, nhưng anh ta hôm nay không muốn tiếp đãi Đại vương tử đó, chỉ muốn tiếp đãi Tiểu vương tử, có được không?

Nói thật, anh ta đối với Đại vương tử đó, không muốn nhìn thấy một tí nào.

Đường Lăng đột nhiên nhớ ra, tối qua, Lâm Bối đã nói rõ tất cả mọi chuyện với phóng viên, cũng tức là chuyện của anh ta đã giải quyết rồi, mà chính sự của Đại vương tử cũng đã bàn bạc xong rồi. Cho nên, anh ta cũng không cần thiết đi theo bên cạnh Đại vương tử nữa.

“Thiết nghĩ Đại vương tử đã xem tin tức tối qua rồi, chuyện của tôi đã giải quyết rồi, thời gian của Đại vương tử quý giá, có thể trở về rồi.” Đường Lăng thật sự không hề khách sáo chút nào, lời này gần như trực tiếp đuổi người rồi.

Đại vương tử: “...”

Đường Lăng đây là qua cầu rút ván sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi