CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Cho nên, nếu không phải vì bất đắc dĩ, Nhạc Hồng Linh sẽ không gọi cuộc điện thoại này.

“Ừ.” Đầu bên kia của điện thoại dừng lại vài giây, sau đó mới truyền đến lời hồi đáp nhẹ nhàng, Nhạc Hồng Linh lúc này không nói thêm gì nhiều, mà trực tiếp thừa nhận là xảy ra chuyện rồi.

“Được rồi, tôi lập tức tới ngay.” Hàn Nhã Thanh vô cùng hiểu Nhạc Hồng Linh, từ trước đến giờ Nhạc Hồng Linh luôn báo tin vui không bao giờ báo tin buồn, dù cho có chuyện gì xảy ra, Nhạc Hồng Linh vì để cô không quá lo lắng, đều sẽ cố gắng hết sức để nghĩ cách che giấu đi.

Bây giờ Nhạc Hồng Linh ngược lại không có chút giấu giếm nào, có nghĩa là việc này đã trở nên vô cùng, cực kỳ nghiêm trọng.

Lúc nãy cô cảm giác được giọng nói của Nhạc Hồng Linh không chỉ hoảng loạn, mà còn có chút yếu đuối.

Hàn Nhã Thanh không dám lơ là, hai đứa nhóc còn chưa dậy, cô không đánh thức hai đứa nhóc.

Bây giờ vẫn còn sớm, những người khác của nhà họ Đường vẫn chưa tỉnh dậy, bao gồm cả ông Đường và bà Đường bình thường luôn dậy sớm bây giờ vẫn chưa dậy, Hàn Nhã Thanh cũng không giải thích gì, càng không đánh thức mọi người.

Cho nên Hàn Nhã Thanh nhanh chóng soạn một tin nhắn, sau đó gửi cho cho Phạm My, như vậy sau khi Phạm My dậy sẽ biết cô đã đến nước M, sẽ không lo lắng cho cô.

Hàn Nhã Thanh vừa gửi tin nhắn vừa xuống nhà, cô nhớ là buổi sáng có một chuyến từ thành phố A đến nước M.

Nhưng, từ giờ đến giờ bay còn không có bao nhiêu thời gian, lúc này nhất định không đặt được vé trên mạng, cô chỉ có thể đến sân bay một cách nhanh nhất, hy vọng đến kịp.

Tài xế của nhà họ Đường cũng chưa thức dậy, Hàn Nhã Thanh liền tự lái xe ra khỏi cửa.

Vẫn còn sớm, xe trên đường rất ít, cho nên Hàn Nhã Thanh lái hơi nhanh, vì cô thật sự đang vội.

Cũng may là cô đến sân bay kịp lúc, còn một lúc nữa mới đến lúc bay, cô cuối cùng cũng thành công mua vé, lên được máy bay.

Sau khi lên máy bay, Hàn Nhã Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm, sự việc xảy ra quá nhanh, trước đó cô không kịp nghĩ nhiều, bây giờ ngồi trên máy bay rồi, cô bắt đầu động não.

Nước M rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nhạc Hồng Linh lần trước lúc gọi điện thoại cho cô đã từng nói nhiệm vụ gần đây ở bên đó không nhiều, hơn nữa đều là nhận những nhiệm vụ nhỏ độ khó không cao.

Vì có người luôn chèn ép Đường Bách Khiêm, cho nên họ không nhận nhiệm vụ tốt gì.

Nhạc Hồng Linh còn oán trách là vô cùng nhạt nhẽo.

Mấy người họ đều năng lực phi phàm, ai cũng đều có bản lĩnh, hơn nữa đều vô cùng xuất chúng, mấy nhiệm vụ nhỏ không có mấy độ khó nào đối với họ quả thực không có tính thử thách.

Hàn Nhãn Thanh lúc đó còn đoán rằng có phải Dương Tầm Chiêu đang chèn ép Đường Bách Khiêm không.

Nhưng, cô không đi hỏi Dương Tầm Chiêu, cô cảm thấy chuyện giữa những người đàn ông, cô không nên xen vào.

Dù sao lúc đầu là Đường Bách Khiêm tự mình động vào Dương Tầm Chiêu trước, cô cũng không thể xin cho Đường Bách Khiêm trước mặt Dương Tầm Chiêu.

Nếu như cô thật sự làm vậy, người đàn ông nhỏ nhen như Dương Tầm Chiêu chắc sẽ trực tiếp cắn chết cô.

Nghĩ đến cảnh tượng như vậy, khóe miệng của Hàn Nhã Thanh không tự giác cong lên.

Nhưng, khóe miệng vừa giương lên của cô rất nhanh đã được thu lại, nếu đã có người chèn ép Đường Bách Khiêm, khiến Đường Bách Khiêm hiện tại không thể nhận nhiệm vụ lớn, tại sao đột nhiên lại có chuyện?

Hơn nữa lại nghiêm trọng như vậy!

Đáy mắt của Hàn Nhã Thanh trở nên thâm trầm, lạnh lẽo, việc này là vô tình? Hay là có người cố ý sắp đặt?

Liệu có phải có người cố ý dụ cô qua đó?

Liệu có phải Đường Bách Khiêm?

Trước đây cô vô cùng tin tưởng Đường Bách Khiêm, cô thậm chí xem Đường Bách Khiêm như người thân của mình.

Nhưng từ lần trước biết được những việc Đường Bách Khiêm làm với mình, cô tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng đã không còn tin tưởng Đường Bách Khiêm như trước nữa, mà thêm vào đó sự phòng bị.

Lần này nếu như thật sự là Đường Bách Khiêm vì dụ cô qua đó mà cố ý sắp đặt, thì cô không nên đến nước M.

Nhưng nếu không phải Đường Bách Khiêm sắp đặt thì sao? Nếu như không phải do Đường Bách Khiêm sắp đặt, thì mấy người Nhạc Hồng Linh thật sự gặp nguy hiểm rồi.

Nhạc Hồng Linh từ trước đến giờ phản ứng nhanh nhạy, nếu thật sự là do Đường Bách Khiêm sắp đặt, Nhạc Hồng Linh không thể nào không phát hiện ra gì?

Nhạc Hồng Linh nếu như biết sự việc có liên quan đến Đường Bách Khiêm tuyệt đối sẽ không gọi điện cho cô.

Dù cho thế nào, cô cũng không thể bỏ mặc Nhạc Hồng Linh, không thể mặc kệ những người bạn đã cùng kề vai sát cánh làm việc cùng cô bao năm.

Những người đó đều giống như người thân của cô vậy, Mộ Dung Tri và Nhạc Hồng Linh thì không cần nói, Sở Bách Hà và Tống Vân đều có quan hệ rất tốt với cô, họ đều vô cùng chăm sóc cô và hai đứa nhỏ.

Hàn Nhã Thanh nghĩ đi nghĩ lại, sau đó soạn tin nhắn gửi cho Dương Tầm Chiêu.

Cô và Dương Tầm Chiêu không còn giống như trước đây nữa, cho nên cô cảm thấy chuyện cô đột nhiên đi đến nước M cần phải nói với Dương Tầm Chiêu, đương nhiên cô cũng giải thích đơn giản một chút, tránh trường hợp người đàn ông nhỏ nhen đó lại có hiểu lầm gì khác.

Dương Tầm Chiêu đêm qua mất ngủ đến nửa đêm, lúc này vừa chìm vào giấc ngủ chưa bao lâu, cho nên không nghe thấy tiếng báo tin nhắn.

Cho nên cậu ba nhà họ Dương đã không kịp thời xem tin nhắn mà Hàn Nhã Thanh gửi cho anh, nếu như cậu ba nhà họ Dương kịp nhìn thấy tin nhắn đó, chắc chắn sẽ lập tức trèo lên máy bay đuổi theo.

Dù cho không thể ngăn cô lại, anh cũng nhất định đi theo cô.

Để vợ mình một mình đi gặp Đường Bách Khiêm, trừ khi anh chết!

Sau khi Hàn Nhã Thanh gửi tin nhắn xong, máy bay sắp cất cánh, Hàn Nhã Thanh liền tắt điện thoại đi.

Sau khi máy bay cất cánh, sắc mặt của Hàn Nhã Thanh có chút thâm trầm.

Chi nhánh Quỷ Vực Chi Thành, thành phố A.

Bạch Doanh cả người đầy vết thương nằm thẳng tắp, ánh mắt nhìn thẳng, sắc mặt cô có chút trắng bệch, xung quanh mặt có chút xanh xao, đuôi mắt còn hiện rõ quầng thâm.

Vốn là làn da trắng trẻo mịn màng giờ đây khắp nơi đều là vết thương, dường như không thấy được chỗ nào là da bình thường, nhìn có chút khủng bố.

Trịnh Hùng đã rời đi rồi, nhưng cô ta vẫn chưa cử động, không phải cô ta không muốn cử động mà là lúc này cô ta không cử động được, vì không có sức lựa, vì toàn thân đều là đau đớn.

Bạch Doanh thầm cắn răng, cô ta nghĩ tới những việc hôm qua Trịnh Hùng nói, cô ta bắt buộc phải làm gì đó, không thể cứ tiếp tục như thế này.

Người đàn ông Trịnh Hùng này trước giờ đều phải có lợi mới làm, những năm gần đây cô ta làm nhiều việc như vậy vì Trịnh Hùng, khó khăn lắm mới khiến Trịnh Hùng đồng ý đối phó với Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu, cũng chính là chuyện ở nhà hàng lần trước.

Nhưng cô ta không ngờ kế hoạch cô cho rằng đã thiết kế không chút sơ hở đã thất bại, hơn nữa còn bị Hàn Nhã Thanh hãm hại.

Cô ta nhịn không nổi!!

Cô ta biết tiếp tục nghĩ cách khiến Trịnh Hùng giúp cô ta không đơn giản như vậy, tiếp theo cô ta nhất định phải lập kế hoạch tử tế.

Cô ta hiểu dự định của Trịnh Hùng, Trịnh Hùng muốn viết bài về việc thành chủ đang tìm con gái.

Không ai biết con gái thành chủ là ai? Cũng không ai biết con gái của thành chủ đang ở đâu?

Đến cả thành chủ cũng không biết, đây chính là cơ hội tốt nhất của cô ta.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi