CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

“Tôi sẽ cho người đến giúp cô.” Dương Tầm Chiêu tự nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, chuyện này cần khẩn trương giải quyết, chỉ dựa vào một mình Bùi Vũ Ninh quả thật không được.

Người anh mời chắc đã đến rồi, vừa hay cùng Bùi Vũ Ninh xử lý chuyện này. Để hai người bọn họ ở cùng, chuyện này ngược lại không cần lo lắng nữa.

Bùi Vũ Ninh thấy người anh mời đến, chắc chắn sẽ càng ngoan, càng nghe lời.

Khóe môi của Dương Tầm Chiêu hơi nhếch lên, dường như thấp thoáng tia ý cười.

Được rồi, cậu ba Dương chính là người có thù tất báo, đắc tội với cậu ba Dương, hậu quả đó…

“Ai? Anh cho ai đến giúp tôi?” Mắt của Bùi Vũ Ninh nhanh chóng chớp chớp, rõ ràng có hơi tò mò, nói thật cô ta vẫn hy vọng Hàn Nhã Thanh giúp cô ta, năng lực của Hàn Nhã Thanh cô ta tin.

Có điều, người Dương Tầm Chiêu mời đến chắc chắn không phải nhân vật đơn giản bình thường, cho nên, Bùi Vũ Ninh vẫn rất mong chờ.

“Rất nhanh cô sẽ biết thôi.” Dương Tầm Chiêu liếc nhìn cô ta, trả lời đầy thâm ý.

Nghe ngữ khí này của Dương Tầm Chiêu, Bùi Vũ Ninh đột nhiên rùng mình, bỗng có một loại cảm giác không tốt.

Không, là một loại dự cảm rất không tốt!!

Cậu ba Dương sau đó dẫn Hàn Nhã Thanh nhanh chóng rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi khách sạn, cậu ba Dương mãi không có lên tiếng, sắc mặt rõ ràng có hơi âm trầm.

“Chuyện này tôi không phải cố ý giấu anh…” Hàn Nhã Thanh suy nghĩ một lát, vẫn quyết định chủ động mở miệng.

Lúc đó khi anh gọi điện cho cô, cô vừa hay phát hiện bị người theo dõi, trong điện thoại cũng không kịp giải thích với anh.

Sau đó lại xảy ra chuyện thư ký Lưu lừa cô…

“Không phải cố ý giấu tôi?” Cậu ba Dương đảo mắt, nhìn sang cô, trong đôi mắt hơi nheo lại lập tức lan ra khí tức nguy hiểm đó.

Hàn Nhã Thanh chạm vào ánh mắt nguy hiểm đó của anh, nhất thời không có nói thêm gì nữa.

“Hàn Nhã Thanh, nói thử xem, em còn giấu tôi cái gì?” Cậu ba Dương nhìn chằm chằm cô, lúc này lồng ngực của anh hơi phập phồng.

Chuyện cậu ba Dương lúc này hỏi là chuyện của tiểu công chúa nhà anh.

Nhưng, Hàn Nhã Thanh lúc này nghĩ lại là chuyện của Đường Vân Thành, cô không ngờ cậu ba Dương đột nhiên nhảy sang vấn đề khác, mắt của cô nhanh chóng lóe lên, sau đó khẽ lắc đầu, trừ chuyện cô mời Bùi Vũ Ninh đến, cô không có làm chuyện gì khác

Cậu ba Dương liếc nhìn cô, hai mắt sắc bén nheo lại, sau đó thầm hít một hơi, lại nhanh chóng quay người đi, tiếp tục lái xe.

Chuyện của tiểu công chúa nhà anh, đến bây giờ, cô vẫn định tiếp tục giấu anh?

Dương Tầm Chiêu suy nghĩ, cuối cùng vẫn không có hỏi, chuyện này anh vẫn muốn đợi cô chính miệng nói với anh.

Phân bộ của Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A.

“Cô từ đâu tìm được một người như này?” Trịnh Hùng sau khi thấy người Bùi Doanh tìm được người thì ngây ra, người phụ nữ này quá quá giống với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ, nếu như không phải suy nghĩ đến tuổi tác thật sự sẽ tưởng là người phụ nữ trên bức tranh của thành chủ.

Bùi Doanh chỉ mỉm cười, không có trả lời, cô ta bây giờ đã đạt thành thỏa thuận với thành thiếu chủ, không phải như trước đây hoàn toàn dựa vào Trịnh Hùng, cho nên, cô ta đối với Trịnh Hùng đã không cung kính như trước.

Đương nhiên Bùi Doanh tạm thời vẫn chưa muốn để người phụ nữ đó biết quá nhiều, cho nên sau khi để Trịnh Hùng nhìn thấy người phụ nữ đó, cô ta liền đem người phụ nữ đó rời đi.

Trịnh Hùng lúc này rất vui mừng, ngược lại cũng không có tính toán thái độ của cô ta: “Người phụ nữ này thành chủ vừa nhìn thì có thể tin tưởng, cũng không cần làm giám định ba con gì đó.”

Trịnh Hùng lúc này rõ ràng vô cùng có lòng tin, đương nhiên trong lòng ông ta rất rõ, giám định ba con chắc chắn phải làm, hơn nữa bắt buộc phải làm khi còn nóng.

Bây giờ có thành thiếu chủ giúp bọn họ, chuyện này chắc chắn rất thuận lợi.

“Bên thành thiếu chủ cũng nói rồi chứ?” Trịnh Hùng nhìn sang Bùi Doanh, ông ta biết trước khi Bùi Doanh đến đã dẫn người phụ nữ đó đi gặp thành thiếu chủ rồi.

Lúc này Trịnh Hùng đối với người phụ nữ mà Bùi Doanh tìm được rất hài lòng, cho nên cũng không tính toán đến chuyện khác.

“Chuyện này thành thiếu chủ không tiện trực tiếp ra mặt, vẫn là người bên cạnh Lương đi làm thì hợp thích hơn.” Đây cũng là nguyên nhân Bùi Doanh đến tìm Trịnh Hùng, thành thiếu chủ đột nhiên đến thành phố A vốn dĩ có khả năng sẽ bị người khác nghi ngờ, đương nhiên không thể trực tiếp nhúng tay vào chuyện thành chủ tìm con trái.

“Ừm, điều này cũng phải.” Trịnh Hùng lúc này ngược lại cũng không có tính toán, chuyện này thành, đối với bọn họ đều có chỗ tốt, Bùi Doanh muốn tách khỏi ông ta, đó là điều không thể.

“Cũng may mấy ngày này cô cả của nhà họ Đường luôn không ở thành phố A, Lương mãi không có cơ hội xác minh, bây giờ đối với chúng ta rất có lợi, tôi lập tức cho Tôn Hưng mang người phụ nữ đó đến, hy vọng tất cả thuận lợi, đừng xảy ra vấn đề gì.” Trịnh Hùng vẫn có hơi lo lắng, dù sao chuyện này không phải đơn giản, thành chủ cũng không phải dễ qua mặt như thế.

Chỉ sợ một chút sơ suất, kế hoạch của bọn họ có khả năng sẽ thất bại.

Cho dù bây giờ có thành thiếu chủ tương trợ, Trịnh Hùng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.

Bùi Doanh không có nói gì nhiều nữa, chỉ là trong mắt rõ ràng mang theo vài phần đắc ý, kế hoạch của cô ta không có kẽ hở, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề, bây giờ chỉ cần thành thiếu chủ có thể giấu chuyện giám định ba con này, mọi thứ đều ok rồi.

Bùi Doanh làm việc vẫn rất cẩn thận thận trọng, cô ta nói với Trịnh Hùng đừng để Tôn Hưng trực tiếp tới, mà thông báo Tôn Hưng ra, sau đó lại đưa người phụ nữ đó tới, để bọn họ ‘vừa khéo gặp phải’.

Đương nhiên, Bùi Doanh cũng lo lắng chuyện này Tôn Hưng trực tiếp tham gia sẽ khiến người khác nghi ngờ, cho nên Bùi Doanh dặn Tôn Hưng dẫn Tiểu Cửu bên cạnh Lương theo.

Ý của Bùi Doanh là để Tiểu Cửu trực tiếp ‘vừa khéo gặp phải’ người phụ nữ mà cô ta mang về.

Tiểu Cửu là người phụ nữ bên cạnh Lương, mấy năm nay luôn giúp Lương tìm người phụ nữ đó của thành chủ, cho nên Tiểu Cửu đối với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ rõ không thể rõ hơn.

Không thể không nói Bùi Doanh quả thật rất thông minh.

“Vẫn là cô nghĩ chu đáo, nếu không phải cô ở bên cạnh tôi giúp tôi, tôi đã sơ suất rồi.” Trịnh Hùng đối với sự sắp xếp của Bùi Doanh vẫn rất hài lòng, những năm nay Bùi Doanh quả thật giúp đưa ra không ít chủ ý.

Bởi vì sự nhắc nhở của Bùi Doanh, Trịnh Hùng cũng càng thêm cẩn thận hơn, Trịnh Hùng không có gọi thẳng cho Tôn Hưng, mà lợi dụng tuyến ngầm thông báo Tôn Hưng.

Tôn Hưng sau khi nhận được tin thì trực tiếp đi tìm Tiểu Cửu, Tôn Hưng lớn lên đẹp trai, lại biết dỗ dành phụ nữ, hơn nữa lại giỏi ngụy trang, giả thành bộ dạng si tình, mấy năm nay anh ta quả thật đem hết tâm tư đều dùng lên người Tiểu Cửu.

Bởi vì anh ta rất rõ dụng ý của Trịnh Hùng để anh ta tiềm phục ở cạnh Lương.

Lương làm việc trước nay luôn thận trọng, muốn lấy được sự tin tưởng của Lương rất khó, Tiểu Cửu là Lương nhặt về, Tiểu Cửu coi như một tay Lương dạy ra, cho nên Lương đối với Tiểu Cửu thì vô cùng tin tưởng.

Tôn Hưng biết muốn có được sự tin tưởng của Lương thì rất khó, cho nên anh ta ngay từ đầu liền đặt chủ ý lên người Tiểu Cửu, trải qua mấy năm ‘si tình’ theo đuổi của anh ta, Tôn Hưng cuối cùng cũng thành công.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi