CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 320

Chị Chiêm xách nguyên liệu nấu ăn trong tay.

Trong tay Phương Tấn xách một túi đựng đầy thuốc.

“Cô Tô, thuốc đã sắc xong rồi, tổng cộng có mười thang, mỗi ngày hai thang, dùng đủ cho mười ngày.”

“Cảm ơn anh rất nhiều.” Tô Nhược Hân nhận lấy, sau đó chị Chiêm cũng đi vào.

Nhận xong thuốc, Tô Nhược Hân chuẩn bị đóng cửa lại.

Thấy cửa sắp đóng, Phương Tấn hơi phiền muộn: “Cô Tô, thuốc này cô sắc cho ai thế? Có cần tôi mang đi giúp cô không?” Giục anh sáng ngày ra phải mang thuốc đến, chắc chắn là phải uống vào buổi sáng, cho nên Phương Tấn cũng giống như Hạ Thiên Tường, tò mò Tô Nhược Hân bốc thuốc này cho ai, mà lại dám phiền anh ta phải đích thân giám sát…

Tốt nhất đừng để anh ta biết người này là ai, nếu không người đó xong đời với anh ta.

“Không cần đâu, tôi đưa cho anh ấy là được rồi.”

“Ồ, thế… thế thì tốt.” Trong lòng có một bụng cơn tức, nhưng đối diện với gương mặt khẽ cười của Tô Nhược Hân, lại nhớ đến vẻ mặt trước nay chưa từng cười của Hạ Thiên Tường trước mặt mình, cuối cùng, Phương Tấn lại không dám nói gì…

Đành phải không bằng lòng rời đi.

Thế nhưng, anh ta mới đi được một bước, nghe thấy Tô Nhược Hân nói: “Khoan đã.”

“Cô Tô vẫn còn chuyện gì thế?” Cả đêm không ngủ nên lúc này Phương Tấn hận không thể chém chết Tô Nhược Hân.

Anh ta dựa vào cái gì mà phải làm mai thay cho người khác chứ?

“Bên cạnh cổng tiểu khu có một siêu thị nhỏ, anh mua giúp tôi mấy viên kẹo.”

“Ồ.”

“Mua thêm ít đồ ăn vặt cay.”

“Còn gì nữa không?” Nghe thấy Tô Nhược Hân nói giống như vẫn còn thứ khác, Phương Tấn thật sự sắp mất kiên nhẫn rồi.

“Anh xem đi mua đi, dù sao chỉ cần mang về đồ ăn có tính kích thích là được, nếu có sầu riêng thì là tốt nhất.” Tô Nhược Hân cảm thấy sầu riêng là loại quả con gái thích ăn nhất, nhưng đàn ông lại rất ghét thứ quả này.

Ngày trước ở nhà họ Tô, Trần Ngọc Thúy, Tô Thanh Hà và Tô Kim Như rất thích ăn sầu riêng, còn Tô Cảnh Đình và Tô Chí Khiêm thì trước nay không ăn.

Cô cũng thích ăn, nhưng từ xưa tới giờ đều không có phần của cô. Cô thật sự chưa từng ăn sầu riêng.

“Được.” Phương Tấn trả lời, sau đó quay người rời đi.

Không muốn nghe Tô Nhược Hân dặn dò thêm nữa.

Cho dù Tô Nhược Hân muốn anh ta mua thêm thứ gì, anh ta cũng mặc kệ.

Anh ta không bằng lòng, cũng không giải thích.

Phương Tấn đi rồi, Tô Nhược Hân đi theo chị Chiêm vào phòng bếp.

Nguyên liệu nấu ăn rất phong phú, đầy đủ gà, vịt, cá, thịt.

“Thím Chiêm, bữa sáng nay nấu thanh đạm một chút, cháo trắng là được rồi. Cá hoa cúc thì đừng chiên, hôm nay không ăn cá, đồ ăn lạnh, ngấy cũng không được ăn…”

“Được… được rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi