CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 488

“Có phải vì cô ta bị tàn phế, cho nên cục cảnh sát mới mãi không chịu thả tôi ra không.” Tô Nhược Hân bắt đầu suy đoán.

“Không phải.”

“Là… là người phái người ngắt điện trong hội trường đó, người đó vì Triệu Giai Linh mà tìm quan hệ ngăn cản tôi ra ngoài sao?”

“Phải.”

“Tôi biết rồi, cho nên anh bèn phái người làm ầm ĩ ở hiện trường xảy ra chuyện hôm đó.”

Chẳng trách lúc cô ra ngoài, trước cửa lại có nhiều người như vậy.

Thì ra đều là Hạ Thiên Tường lặng lẽ phái người đến.

Những người kia đều là người tận mắt nhìn thấy Triệu Giai Linh dùng dao đâm cô trước.

“Ừm.”

“Vậy anh đã điều tra ra người đứng sau là ai chưa?” Điều Tô Nhược Hân tò mò nhất bây giờ là thân phận của người kia.

Lần trước cũng vị người kia mà cô suýt bỏ mạng.

Kết quả Hạ Thiên Tường lại không trả lời câu hỏi này của cô.

“Hạ Thiên Tường, anh vẫn luôn không nói gì, anh không muốn nói với tôi người đó là ai sao?” Tô Nhược Hân không khỏi thấy tò mò hơn.

Dường như đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng thở dài của người đàn ông, sau đó là giọng nói trầm khàn của Hạ Thiên Tường: “Là bà ta không thích em.”

“Ai cơ? Chủ tịch Lục sao?” Người đầu tiên Tô Nhược Hân nghĩ đến chính là Lục Diễm Chi.

Lục Diễm Chi vì không cho Hạ Thiên Tường cưới cô, có lẽ thật sự có thể làm ra chuyện giết chết cô.

“Không phải.”

“Không phải Chủ tịch Lục thì còn có thể là ai nữa? Anh cho tôi biết đi.” Trong đầu cô lần lượt xuất hiện hình ảnh của tất cả những người quen biết một lượt, thật sự không thể nghĩ ra được.

“Người phụ nữ của ông ta.”

“Người phụ nữ của… của ai?”

“Người phụ nữ của Hạ Sâm.” Hạ Thiên Tường nhỏ giọng nói, sau đó lại im lặng.

Tô Nhược Hân sửng sốt: “Người phụ nữ của ba anh?”

Cô biết ba của Hạ Thiên Tường có rất nhiều phụ nữ, hơn nữa còn có rất nhiều con riêng.

Lúc trước cô đã nghĩ có lẽ là con riêng của Mặc Sâm gây ra tai nạn giao thông của Hạ Thiên Tường, muốn giết anh sau đó giành lấy địa vị của anh.

Bây giờ xem ra có lẽ cô đoán đúng rồi.

Nhưng lần này không chỉ muốn giết Hạ Thiên Tường mà còn muốn giết cô nữa.

Cô là một cô gái yếu đuối, giết cô làm gì?

Tô Nhược Hân thật sự không đoán ra được mục đích giết cô của đối phương.

“Có lẽ là hận em, nếu không nhờ có em, anh cũng không sống được, bây giờ đã chỉ còn một bộ xương rồi.” Giọng nói của Hạ Thiên Tường ngày càng khàn, cũng ngày càng có vẻ cô đơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi