CHƯƠNG 494
Nhưng hơi thở của anh để lại trên môi cô lại vô cùng rõ ràng.
Cô tựa trên lan can, chợt nghĩ người đàn ông này để cô nhận Tăng Hiểu Khê làm mẹ nuôi là muốn cô danh chính ngôn thuận ở trong biệt thự nhà họ Cận.
Sau đó trở thành… hàng xóm của anh.
Như thế sẽ có thể gần quan được ban lộc…
Tô Nhược Hân không nghĩ tiếp nữa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ ửng rồi.
Mãi đến khi quay lại phòng, nằm xuống lần nữa, trong đầu cô vẫn còn suy nghĩ này.
Chắc chắn là thế.
Hạ Thiên Tường đúng là một tên lưu manh bại hoại.
Sau đó, cô bèn gửi những gì cô nghĩ cho Hạ Thiên Tường.
Ai ngờ vừa mới gửi xong, người đàn ông kia đã mặt dày trả lời.
“Chỉ bại hoại, lưu manh với em thôi.”
Có câu đàn ông không xấu phụ nữ không yêu.
Lúc nhìn thấy tin nhắn này, Tô Nhược Hân tin câu nói kia rất chí lý.
Vì khi nhìn thấy tin nhắn, cô lại bắt đầu cười ngây ngô.
Cô nghĩ, hình như cô thật sự yêu Hạ Thiên Tường rồi.
Tô Nhược Hân ngẩn người nhìn điện thoại, mãi đến khi ngủ, cô vẫn không thoát khỏi đoạn chat đó.
Lúc ngủ, cô vẫn nghĩ hình như thế giới của cô thay đổi rồi.
Trở nên đẹp đẽ sáng sủa hơn.
Thay đổi đến mức cô hoa cả mắt.
Đã hơi không thể chấp nhận được nữa.
Tô Nhược Hân cứ thế vào ở trong nhà họ Cận.
Cô được Tăng Hiểu Khê cưng chiều như công chúa.
Lúc thức dậy mới phát hiện cô thật sự mặt dày ngủ đến lúc tự thức dậy.
Còn Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy cũng không đánh thức cô, tuỳ cô muốn ngủ đến mấy giờ thì ngủ.
Vừa mở mắt ra nhìn đồng hồ, đã là mười giờ mấy.
Tô Nhược Hân hơi ngượng ngùng.
Cô vội vàng rửa mặt xuống lầu.
Trong phòng khách, Cận Hồng Huy không có ở đây.
Chỉ có một mình Tăng Hiểu Khê vừa sờ mèo vừa xem phim.
Tô Nhược Hân đi tới: “Mẹ nuôi.”
“Mẹ đi nấu bữa sáng.” Nhìn thấy Tô Nhược Hân, Tăng Hiểu Khê lập tức đứng dậy, vội vàng chạy vào phòng bếp.
Tô Nhược Hân cũng vội đi theo: “Ba nuôi không có ở nhà ạ?”