CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

Chương 705

Tô Nhược Hân lắc đầu: “Mẹ nuôi, con rất thích cuộc sống bây giờ, cũng rất hưởng thụ cuộc sống bây giờ, mẹ xem con thế này có phải rất tốt không, sau này con sẽ cố gắng mỗi cuối tuần bớt chút thời gian đi thăm mẹ và ba nuôi, được không?”

“Hic, không được.”

“Mẹ nuôi, chị Cận Dĩnh còn không chịu khó trở về bằng con đâu, mẹ đồng ý đi.” Tô Nhược Hân cầu xin, cô biết rất rõ ràng, nếu Tăng Hiểu Khê không đồng ý thì mỗi ngày đều sẽ đến khuyên cô trở về nhà họ Cận.

Thế là, liên tục van nài.

Tăng Hiểu Khê thở dài một hơi: “Tiểu Dĩnh sắp trở về rồi.” Khi nói đến câu này, trong ánh mắt Tăng Hiểu Khê nhìn Tô Nhược Hân ngập tràn cảm giác áy náy.

Chỉ là, đúng lúc Tô Nhược Hân nhìn về phía Chúc Hứa đang nghịch ngợm cưỡi ngựa gỗ, bởi vậy cũng không phát hiện ra: “Chúc mừng mẹ nuôi.” Cận Dĩnh sắp trở về rồi, cô lại càng không cần thiết phải đến đó.

“Có gì đáng chúc mừng, mẹ vẫn muốn con về nhà hơn, Nhược Hân, con chính là con gái nuôi mẹ và Hồng Huy nhận trước mặt rất nhiều người, nếu đã nhận rồi, hai ta chính là mẹ con cả đời.”

“Đó là tất nhiên, nếu mẹ nuôi đổi ý, con không để yên cho mẹ đâu.”

“Nhược Hân, mấy ngày nay ông ngoại con và Phong Thắng cứ nhắc đến con mãi, bao giờ con đi chữa bệnh cho Phong Thắng?”

“Cuối tuần sau đi, tự con sẽ qua đó.”

“Chắc rằng ông ta đã đợi không kịp rồi, mấy ngày nay nếu không phải ông ngoại con ngăn cản không cho ông ta tìm con, có lẽ ông ta đã đến tìm con từ lâu rồi. Tối mai có một buổi tụ họp của nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh thành phố T, ông ngoại con và ông Phong đều muốn tham gia, mẹ cũng đi, dứt khoát đưa con đến chữa bệnh cho ông ta vậy, nếu không ông ta cứ nói bây giờ mình ăn không ngon ngủ không yên, chỉ sợ mình hoàn toàn mất đi trí nhớ, lo lắng mình ngay cả cháu trai ruột cũng không nhớ ra, ha ha.”

“Được ạ.” Tối mai cũng được, cô có thể giao Chúc Hứa cho Chúc Cương chăm sóc một đêm, cũng coi như để Chúc Hứa và Chúc Cương bồi dưỡng tình cảm cậu cháu.

Nếu không, Chúc Hứa cũng sắp quên mình còn một người cậu rồi.

“Vậy được, tối mai mẹ lái xe đến phòng khám bệnh của con đón con cùng đi.”

“Đừng, con tự đi là được rồi.” Cô cũng không muốn đồng nghiệp trong phòng khám bệnh nhìn thấy xe sang của nhà họ Cận, sau đó bắt đầu suy đoán quá đáng mối quan hệ giữa cô và nhà họ Cận.

Lần trước Mạc Tử Đơn che chở cô đã khiến rất nhiều đồng nghiệp nghi ngờ gia thế của cô rồi.

“Được thôi, đến lúc đó mẹ mang nhà tạo mẫu Trần Minh thường làm cho mẹ lên xe, sau đó trang điểm tạo hình cho con.”

“Mẹ nuôi, con chỉ đi chữa bệnh cho ông Phong thôi.” Tan làm thuận tiện đi qua khám chữa một chút, cô không muốn tạo hình gì đâu.

“Không được không được, con chính là con gái của Tăng Hiểu Khê mẹ, con đại diện cho Tăng Hiểu Khê mẹ, nhất định phải làm.”

Tô Nhược Hân không biết phải nói gì hơn.

Hôm sau.

Giao Chúc Hứa cho Chúc Cương, Tô Nhược Hân vừa tan làm đã vội vàng rời đi.

Mới đi được mười mấy mét đã nhìn thấy Minivan của Tăng Hiểu Khê.

Vừa lên xe, chỉ thấy Trần Minh đã đợi ở bên trong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi