CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 766

Tuy nhiên, vì đang giả vờ bất tỉnh nên cô vẫn có thể hơi mở mặt để quan sát cảnh vật bên ngoài.

Chỉ tiếc là trước khi phát hiện ra điều bất thường trên cơ thể mình, cô đã không để ý đến tuyến đường mà chiếc xe này đi qua.

Cũng may là lúc này đã bắt đầu chú ý nên cô bèn nghiêng đầu để ghi nhớ thật kỹ từng ngã tư mà chiếc xe chạy qua.

Xe taxi chạy ra khỏi thành phố.

Bắt đầu từ đây thì tuyến đường cực kỳ dễ nhớ.

Bởi vì có rất ít lối rẽ.

Tô Nhược Hân lặng lẽ dựa vào thành ghế và bất động. Từ góc độ của tài xế, anh ta không thể nhìn thấy đôi mắt đang híp lại của cô.

Xe chạy càng lúc càng nhanh. Tài xế bên cạnh cho rằng cô đã bất tỉnh nên vui vẻ đến mức ngâm nga một bài hát, thậm chí còn vừa lái xe vừa gọi điện thoại.

“Anh Sang, chỉ cần sử dụng thuốc của anh thì cô bé kia đã bất tỉnh rồi. Khoảng mười phút nữa sẽ tới đó.”

“…”

“Ổn! Cô ta vẫn còn sống.”

“…”

“Anh yên tâm! Lúc cô ta lên xe chỉ có vài người đang đi bộ xung quanh thôi, chẳng có ai chú ý đến việc cô ta đã lên xe của em cả. Hơn nữa, khi phát hiện cô ta và Hạ Thiên Tường tới đó thì em đã sử dụng cách thức mà anh dạy em để hack toàn bộ hệ thống camera giám sát xung quanh phòng khám rồi. Cho dù Hạ Thiên Tường phát hiện cô ta đã mất tích thì cũng sẽ không điều tra được cô ta đã leo lên xe của em đâu.”

Tài xế báo cáo xong thì cúp điện thoại.

Tô Nhược Hân lẳng lặng lắng nghe xong thì trái tim chợt đập “lộp bộp” loạn nhịp cả lên. Cô hiểu rằng bây giờ, cho dù Hạ Thiên Tường có phát hiện cô đã biến mất thì cũng rất khó tìm được cô.

Vì vậy, cô chỉ còn cách tự cứu lấy mình.

Tô Nhược Hân lặng lẽ vận công và bắt đầu sử dụng phương pháp cửu kinh bát mạch để đào thải chất độc trong cơ thể ra ngoài.

Hoặc là, đợi đến khi xuống xe, cô sẽ tìm kiếm thuốc giải độc ở chỗ tài xế và uống vào để có thể hồi phục thể lực một cách nhanh chóng.

Vì cô đã bị hạ độc bởi một chất khí không màu và không mùi.

Mà tài xế này lại ở cùng cô trong một không gian nhỏ hẹp, vậy thì lý do khiến tài xế không bị trúng độc chính là anh ta đã uống thuốc giải độc trước đó.

Xe dừng lại.

Tài xế bước xuống xe trước.

Lúc này, Tô Nhược Hân mới nhắm mắt thật chặt.

Cô tuyệt đối không thể để ai khác biết rằng bây giờ cô vẫn còn tỉnh táo.

Ngay cả lúc cánh cửa xe bên cạnh được mở ra, cô vẫn giữ nguyên tư thế dựa người vào cửa.

Vì vậy, ngay khi cửa xe được mở, cả người cô như muốn rơi ra ngoài một cách mất kiểm soát.

Trong phút chốc, cô thật sự hơi hối hận.

Cô không nên dựa vào cửa kính ô tô khi đang giả vờ bất tỉnh.

Lúc nãy, cô cảm thấy tư thế tựa vào cửa sổ thoải mái hơn nhiều nên mới dựa vào nó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi