CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

Chương 848

Lúc này, anh ta rất muốn lui về phía sau một bước không nhận hộp trà.

Nhưng người đã tiến lên, Tô Nhược Hân cũng đã giơ trà ra.

Nếu anh ta không nhận, chắc chắn Tô Nhược Hân sẽ rất xấu hổ.

Phương Tấn hết sức đau đầu.

Không nhận thì sẽ có lỗi với Tô Nhược Hân, mà nhận thì rõ ràng Hạ Thiên Tường không thích Tô Nhược Hân nhận đồ của người đàn ông khác.

Anh ta thậm chí còn nghĩ đến kết quả của hộp trà mà mình sẽ nhận lấy, không chừng vừa mới rời khỏi nơi ở của Trần Sang, nhoáng cái đã bị Hạ Thiên Tường ném vào thùng rác.

Chỉ chốc lát mà trán Phương Tấn đã rịn một lớp mồ hôi dày.

Trong lúc anh ta đang không biết phải làm Sao, Hạ Thiên Tường đột nhiên mở miệng: “Phương Tấn, Nhược Hân không thích trà cũng không thích cà phê, cô ấy thích nước trái cây và sữa bò. Tôi nhớ ba cậu rất thích phẩm trà, ừ, tôi thay cậu cảm ơn Nhược Hân, cầm lấy đi hiếu kính ba đi, không thì vứt đi rất lãng phí” HH”

“Dạ.” Phương Tấn thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhận lấy hai hộp lá trà, sau đó nhanh chóng lui về phía sau, cứ như thể nếu đến gần ba người thì cái mạng nhỏ của anh ta sẽ không còn vậy.

“Ha ha, anh Hạ, trà này tôi tặng cho cô Tô chứ không phải anh. Cho dù Nhược Hân không cần đi chăng nữa cũng là do cô ấy tự tay ném đi, chứ không phải là anh thay cô ấy tặng cho người khác.” Sắc mặt Trần Sang ôn .xÀ nhưng những lời nói ra đều gay gắt nhắm vào Hạ Thiên Tường.

Trán Phương Tấn càng đổ nhiều mô hôi hơn.

Rõ ràng lúc này họ đang ở bên ngoài, thời tiết tháng bảy cũng rất nóng, nhưng bây giờ anh ta chỉ cảm thấy lạnh.

Phải nói rằng Trần Sang đúng là một người độc mồm độc miệng.

Vào lúc Phương Tấn đang lau mồ hôi thay Hạ Thiên Tường, cho răng Hạ Thiên Tường rất khó đáp trả miệng lưỡi ác độc của Trần Sang thì lại thấy Hạ Thiên Tường thản nhiên liếc nhìn Trần Sang, sau đó lạnh lùng nói: “Chắc là anh Trần đã từng nghe nói tới ba chữ “người giám hộ” rồi đúng không? Bây giờ tôi chính là người giám hộ của Tô Nhược Hân, vậy nên tôi có thể hỏi cô ấy về mọi thứ bất cứ lúc nào, đừng nói là vứt vài hộp trà thay Cô ấy, ngay cả việc chọn bạn để chơi tôi cũng có thể quản lý được, đặc biệt là loại tội phạm giết người không chớp mắt thì Nhược Hân nên cách càng xa càng tốt”

Tô Nhược Hân bỗng dưng sững sờ, quay đầu ‘ 1⁄3 sang nhìn Hạ Thiên Tường: “Anh trở thành người giám hộ của em từ khi nào vậy?” Tại sao cô không hề hay biết chứ?

Đổi với sự chất vấn của cô gái, Hạ Thiên Tường vô cùng thong thả: “Từ khi anh tỉnh lại, trong tất cả mọi việc liên quan tới em ở trường Trung học Khải Mỹ phàm là những việc cần chữ ký phụ huynh thì sẽ do anh giúp em: Tô Nhược Hân suy nghĩ một hồi, đúng thế, hai ba tháng nay trước khi thi Đại học, trong khi thi Đại học và sau khi thi Đại học, có rất nhiều chuyện cần phụ huynh ký tên quyết định mà cô không tìm phụ huynh để ký, nhưng lại không có chỗ nào gây phiền phức cho cô, tất cả đều cho cô qua, thì ra là do Hạ Thiên Tường âm thầm làm, chẳng trách ngoại trừ việc bỏ lỡ một bài thi trong kỳ thi Đại học, ngoại trừ việc cô bị Dương Thiên Thành sửa từ đại học Đồng Tế thành đại học Nam Kinh ra thì thực sự tất cả những việc khác cũng khá thuận lợi.

Nhưng tại sao việc Hạ Thiên Tường trở thành người giám hộ của cô, cô là người trong cuộc mà lại không biết gì về chuyện này chứ?

“Hạ Thiên Tường, tại sao bây giờ em mới biết?”

“Tô Cảnh Đình và Trần Ngọc Thúy đã ký tên từ lâu rồi, anh không muốn em buồn nên mới không nói ra”

“Họ…họ đã ký tên giao em cho anh rồi sao?”

Tô Nhược Hân nghe thấy vậy thì lắp ba lắp bắp, đây là ba mẹ cô lại bán cô đi lần thứ hai sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi