CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA


Chúc Yên vịn tay lên mép giường, sau đó run rẩy đứng dậy: “Có thể.


“Chị Tô, chị xem sao mẹ em đứng không vững vậy, chị cho mẹ em uống thuốc tiếp đi, được không?” Phát hiện Chúc Yên cứ luôn run rẩy, Chúc Hứa lại lo lắng rồi.

Tô Nhược Hân khẽ cười: “Chị ấy vừa uống thuốc xong, gói thuốc tiếp theo chỉ có thể để buổi tối uống, uống nhiều thuốc một lúc cũng không tốt, có hại cho cơ thể.


“Nhưng mẹ em…”
“Chị ấy chỉ là nằm quá lâu nên chân hơi tê mà thôi, hoạt động vài lần là tốt rồi, em ngồi xổm lâu cũng sẽ bị như vậy.


Chúc Hứa chợt hiểu ra: “Đúng, đúng, chị Tô thật lợi hại.


“Cô Tô, tôi biết là cô sẽ đến mà, cô đúng là cô gái tốt.

” Chúc Yên đi lên trước một bước, cầm lấy tay Tô Nhược Hân.

Hàng xóm vốn còn đang ngơ ngác lúc này mới hoàn hồn, bà chị ôm con khẽ xoa mí mắt, không tin nói: “Yên cô thật sự tỉnh rồi? Có phải tôi hoa mắt rồi không?”
“Chị dâu, chị không hoa mắt, tôi tỉnh thật rồi, còn nữa, cơ thể của tôi cũng nhẹ nhàng thoải mái hơn không ít.

” Chúc Yên cười, trong giọng nói mang theo nhẹ nhõm.

“A… Yên, có phải em bị cô ta mê hoặc rồi không? Sao… sao có thể nhanh như vậy? Tác dụng của thuốc… thuốc kia cũng nhanh quá rồi?” Ngón tay chỉ vào Tô Nhược Hân, Chúc Cương vẫn chưa tin, kinh ngạc đến mức nói lắp.


“Em uống thuốc bao lâu rồi?” Thấy Chúc Cương nói vậy, Chúc Yên cũng tò mò.

“Vài phút.

” Một hàng xóm ở bên cạnh nói.

“Cô Tô, tôi khỏi rồi phải không?” Nghe thấy mình mới uống thuốc vài phút đã tỉnh lại, đôi mắt Chúc Yên cũng sáng lên, vài phút là có thể chữa trị cho chị ta thành thế này, Tô Nhược Hân đúng là thần kỳ.

Nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Chúc Yên và hàng xóm láng giềng xung quanh, Tô Nhược Hân hơi xấu hổ, xoa xoa trán, cô khẽ nói: “Đơn thuốc này của tôi là dựa theo bệnh tình lúc gặp chị ở bờ biển lần trước mà kê ra, cho nên…”
“Ý của cô là bệnh tình của tôi nặng hơn trước đó, cho nên đơn thuốc này không thể trị tận gốc? Tôi không khỏi được phải không?” Thoáng cái Chúc Yên đã căng thẳng, sắc mặt tái nhợt thêm mấy phần.

Tô Nhược Hân vỗ vỗ tay Chúc Yên: “Không phải, không phải, chị tuyệt đối đừng nghĩ lung tung, ý của tôi là liều lượng của đơn thuốc này nhỏ, cho nên bây giờ chỉ có thể làm giảm bệnh tình của chị, chờ tôi kê đơn khác là được rồi.


“Tốt quá rồi, vậy cô lại kê cho tôi một đơn đi.

” Cảm nhận cơ thể, Chúc Yên thấy mình thật sự chuyển biến tốt rồi, hận không thể lập tức cầm đơn thuốc mới của Tô Nhược Hân.

Tô Nhược Hân lại xấu hổ, trong đầu cô có một đơn thuốc, nhưng với tình trạng bệnh mới nhất của Chúc Yên, đơn thuốc này hơi bảo thủ, cho nên, cô định buổi chiều gặp Hạ Thiên Tường thì mượn ngọc của anh dùng.

“Cho tôi một buổi chiều suy nghĩ kỹ càng, buổi tối sẽ kê đơn mới cho chị?”
“Được.

” Chúc Yên hoàn toàn tin tưởng Tô Nhược Hân, cơ thể thoải mái rõ rệt nói cho chị ta rằng, Tô Nhược Hân quả nhiên là cao thủ, đáng tin hơn những bác sĩ trước đây chị ta gặp nhiều, có thể nói là thần y.

Huống hồ, bệnh của chị ta cũng không phải ngày một ngày hai, đã rất lâu rồi, bây giờ có hi vọng chữa trị, chị ta rất thỏa mãn.

“Chỗ này của tôi còn một gói thuốc đã sắc sẵn, chị uống sau bữa tối, sau đó tôi sẽ đưa đơn thuốc mới, ngày mai có thể uống thuốc mới rồi.


Một buổi chiều, chắc chắn cô có thể xác định vị thuốc cuối cùng từ ngọc của Hạ Thiên Tường.

“Được rồi, anh, mau đi rót cốc nước cho người ta.


Chúc Cương lại nói lắp: “Rót… rót nước cho cô Tô?”
“Ừm.


“Vậy anh đi xuống tạp hóa dưới tầng mua, phải cho cô Tô uống nước sạch.


“Cậu, cậu nói gì vậy, chẳng lẽ nước nhà cháu không sạch sao? Mỗi ngày Tiểu Bảo đều uống đấy, cũng đâu có mắc bệnh gì.

” Chúc Hứa không đồng ý nói.


Chúc Cương xoa đầu cháu trai: “Nước máy nhà chúng ta còn không lắp thiết bị lọc, mua nước bên ngoài vẫn yên tâm hơn.


Nói xong, anh ta xoay người rời đi.

Tô Nhược Hân nhìn bóng lưng cao lớn của anh ta, mỉm cười: “Chúc Cương, không cần đi mua, đun nước máy ở đây lên là được rồi, tôi quả thật đang khát, phiền anh rồi.


Nghe thấy cô nói khát, Chúc Cương không được tự nhiên xoa xoa đôi bàn tay: “Chỉ đun sôi nước máy nơi này?”
“Đúng.

” Nước sôi rồi sẽ không có vấn đề gì, chắc chắn có thể uống.

Lúc này Chúc Cương mới đi đun nước, Chúc Yên lập tức kéo Tô Nhược Hân ngồi xuống: “Cô Tô, cô mau nói đi, có phải trong nhà cô có lão trung y? Cô lợi hại như vậy có phải gia truyền hay không?”
“Đúng thế, cô Tô, cô lợi hại quá, cô có thể khám cho tôi không.

” Bà chị bế con bên cạnh cũng xúm lại, căn bản không chờ được Tô Nhược Hân trả lời, cắt ngang rồi hỏi vấn đề của mình.

Tô Nhược Hân đang không muốn trả lời câu hỏi của Chúc Yên, thoáng nhìn bà chị kia, lên tiếng dời đề tài: “Có phải chị dâu luôn đau thắt lưng, sau đó thường xuyên cảm thấy từ trong xương mắt cá chân như có gió lạnh thổi ra?”
“Cô… cô không cần bắt mạch, chỉ nhìn tôi như vậy mà đã xác định rồi?” Người phụ nữ kinh ngạc.

Tô Nhược Hân cười: “Chị dâu, chị quấn đai nịt quanh mắt cá chân, rõ ràng chính là chỗ đó sợ lạnh không thoải mái.


Người phụ nữ cúi đầu nhìn mắt cá chân mình: “Vậy cô cũng rất lợi hại, mặc dù quanh mắt cá chân tôi có quấn nịt, nhưng trên mặt tôi cũng không viết là thắt lưng mình đau?”
“Đây là tự tôi nhìn ra được, chị dâu bế con lâu, hoặc là làm việc mệt nhọc nhiều, thắt lưng sẽ đau mỏi.


“Đúng vậy, cô mau khám giúp tôi xem có vấn đề gì.

” Người phụ nữ bắt đầu dùng ánh mắt sùng bái nhìn Tô Nhược Hân.


“Chị là mắc bệnh hậu sản, có phải khi ở cữ thường xuyên xuống đất?” Bệnh của người phụ nữ này nhẹ, không giống với Chúc Yên, rất dễ xác định.

Người phụ nữ ngượng ngùng gật đầu: “Ba đứa bé bận rộn công việc, sau khi sinh con xong tôi chỉ có thể tự mình chăm sóc nó, cô nói xem về sau bệnh này của tôi có thể khỏi không?”
“Có thể, về vấn đề đau thắt lưng này của chị, sau này chú ý nghỉ ngơi, nhiều việc thì vừa làm vừa nghỉ, đừng cố gắng làm hết tất cả việc cần làm, như vậy thắt lưng mệt nhọc quá độ sẽ dễ dàng dẫn đến đau nhức, chú ý nghỉ ngơi là chuyển biến tốt đẹp thôi.


“Vậy mắt cá chân tôi thì sao?”
“Vấn đề này của chị có hai cách.


“Hai cách? Cô mau nói cho tôi biết.

” Người phụ nữ vui vẻ, hận không thể dập đầu với Tô Nhược Hân.

“Thứ nhất chính là chị lại sinh thêm một đứa, sau đó nghỉ ngơi điều dưỡng mắt cá chân thật tốt, vậy là gần như ổn rồi.


“Tôi đã sinh hai đứa rồi, còn sinh nữa thì chắc đi đầu thai luôn, cho nên cô có thể nói cho tôi biết cách thứ hai không?” Người phụ nữ nghe xong cách thứ nhất thì sốt ruột.

“Cách thứ hai làm hơi khó.


“Cô nói đi, nói không chừng tôi có thể làm được, bằng không, cô nhìn thời tiết nóng nực này đi, cổ chân tôi quấn thành thế này, tôi cũng không để ý đẹp hay không đẹp, chủ yếu là dù quấn nịt như vậy nhưng vẫn cảm thấy lạnh, lạnh thấu vào tận xương, thật sự phiền lòng.

".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi