CÔ VỢ TRẺ CON VÀ ÔNG TRÙM HẮC ĐẠO

Đối với một cô gái đang ở tuổi trưởng thành, hồn nhiên trong sáng chưa biết được sự đời ra sao của Trình Vân đối với những chuyện về giới hắc đạo anh không muốn cô biết nhiều đến, huống hồ chi thân phận thật của anh trong bóng tối chưa phải là lúc để nói rõ ràng với cô

Tạm thời anh vẫn giấu nhẹm đi sự xuất hiện của Trình Vân trong Vũ Gia, thân phận anh hiện tại gặp vô số muôn trùng nguy hiểm, có nhiều kẻ dòm ngó cái mạng này, nên anh lại không muốn xãy ra một mối nguy hại nào đến cô

Chiếc Lamborgi chạy nhanh trên tuyến đường cao tốc, đôi lúc anh nhìn sang cô, lộ ra nụ cười bí ẩn thật không biết anh đang nghĩ chuyện gì

" Chú lái nhanh hơn đi, không phải đoạn đường vắng đó sao"

Anh bất ngờ với lời đề nghị của cô, nhưng vẫn sẵn sàng đạp ga, tốc độ theo đó càng nhanh hơn lúc đầu. Trình Vân thỏa mãn với tốc độ này xoay sang nhìn anh rồi bật ngón tay tỏ vẻ khen ngợi

Có trời mới biết đây là lần đầu tiên Vũ Thành tự lái xe mà còn chở thêm người con gái bên cạnh, mọi đáp ứng của người con gái đó anh đều thuận ý, ngay cả bản thân Vũ Thành cũng không rõ chuyện gì xãy ra với con người anh hiện tại

Chỉ biết được từ lúc gặp cô anh đã có chút thay đổi tư tình trong lòng!

Lúc hai người tới nơi đã là 9:00 tối, vẫn may là còn kịp thời gian để ngắm, cô trông rất háo hức luôn miệng nói với anh, mình rất thích các vì sao, vì sao lấp lánh trên bầu trời trong nó thật sự tỏa sáng

Cô nắm lấy cổ tay anh kéo về phía giữa khu vực, ở đó có một kính hiển vi to đùng, nó được dùng để quan sát rõ hơn các vì sao trên trời

" Em có biết gì về nó"

" Biết chứ, con biết rõ luôn đó, chú tin không"

Trình Vân tự tin nói với anh, ngước khuôn mặt yêu kiều của mình lên nhìn anh, trông ánh mắt đó chứa đầy sự tự tin, ngạo mãn

Vũ Thành chỉ nở nụ cười nhẹ với cô, xem ra cô bé này anh không thể xem thường là một cô gái ngốc được

Trình Vân bắt đầu nhìn vào ống kính hiển vi, bàn tay nhỏ nhắn kéo anh lại gần, chỉ này rồi chỉ kia, nói với anh biết bao lời, nhưng cô không biết được những lời cô nói ai ai cũng biết, đa số về các chòm sao

"Chòm sao là một nhóm các ngôi sao được người ta nhìn thấy trên bầu trời về ban đêm là gần nhau theo một hình dạng nhất định nào đó

Trong không gian ba chiều thì phần lớn các ngôi sao mà con người nhìn thấy là gần nhau thì lại không phải như vậy, chúng có rất ít quan hệ với nhau và có thể cách nhau rất xa "

Trình Vân tận tâm chu đáo kể rõ về chòm sao, cô nghĩ chắc một người luôn làm việc hăng say như anh sẽ không hiểu rõ về cái này cho nên hiếm khi có được một lần cô vừa muốn ngắm sao vừa muốn kể anh về những chòm sao

" Trong các chòm sao, con thích nhất là Orion ( Lạp Hộ) là một nhân vật rất giỏi trong săn bắn, nó là chòm sao nổi bật và được biết đến nhiều nhất trên bầu trời, thêm nữa chú biết không?

Orion có thể quan sát khắp mọi nơi trên thế giới đó, và biết đến rộng rãi "

Vũ Thành cười khẩy với sự yêu thích chòm sao này của cô, một cô gái mềm mại nhưng lại thích một nhân vật đầy mạnh mẽ có thể vì chuyện gì mà nãy lên sự thắng thua trong lòng

Nó cũng giống như săn bắn vậy, chúng ta là thợ săn đi săn là công việc bản thân, nếu hôm đó ta đi săn được con mồi to hiện ý lên đã thành công, nhưng ngày nào đó đi săn mất cả buổi trời nhưng chẳng được con nào điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta thất bại

Trình Vân cô tuy là bề ngoài luôn tỏ ra là một nàng công chúa mềm mại đầy vẻ hồn nhiên trong sáng, nhưng sâu trong lòng cô luôn ý thức được việc tốt với việc xấu và người tốt giữa người xấu

Cô muốn tất cả mọi người biết được mình không phải là một cô gái chân yếu tay mềm, để người khác điều khiển lên suy nghĩ của cô, bản thân từ nhỏ đã lập ra tính tự lập vốn có, cô có thể xù lông gϊếŧ chết một người khi nào mà họ đụng đến người cô yêu quý

Với cô bên cạnh người mà bản thân cảm thấy an toàn, dễ mến và một cách thỏai mái cô cũng không cần gồng mình phải tỏ vẻ mạnh mẽ, cô muốn làm chính cô, không vì gì mà thay đổi

Giống như người đàn ông bên cạnh cô vậy, lúc đầu tuy cô luôn thoải mái với  anh nhưng mọi lúc cô đều nãy lên sự đề phòng, cô sợ anh làm gì đó với bản thân

Chắc Trình Vân đã nghĩ sai, anh không chỉ đối xử tốt với mình mà còn đem đến cảm giác an toàn, đôi lúc cảm thấy ấm áp và đây là lần đầu tiên cô có loại cảm xúc này, nó rất khó tả

Từ nãy giờ anh chỉ đứng một bên quan sát cô hết xoay ống kính qua ống kính lại mà cái dáng khi cô đứng trông rất buồn cười, vài lần trên miệng đã nở nụ cười rất dịu dàng

Đó là nụ cười đầu tiên của anh!

* Ý mình là nụ cười của một người đàn ông đang yêu, mà Vũ Thành chỉ đang ở mức nhận ra tư tình thôi

" Chú thích không"

" Em thích là được"

Trình Vân nhìn anh nở nụ cười sáng lạng, hai đôi mắt tinh ranh khi cười trở nên xao xuyến

Anh nhìn cô khi cười bỗng hơi ngây người, ngay lúc này nụ cười trên khuôn mặt đó trông rất tươi tắn, ánh mắt hiện lên niềm vui thích, nhìn vào rất lấp lánh như các vì sao trên bầu trời

" Chúng ta về thôi chú, không phải nói ngày mai đi sớm hay sao"

Chưa kịp đợi anh trả lời cô mặc kệ anh thích hay không thích tiếp tục nắm cổ tay đi về hướng xe hơi, một cao một thấp thoạt nhìn rất dễ thương, Vũ Thành như bức tường chắn ngang có thể che lấp đi Trình Vân một cô gái thân hình nhỏ nhắn

Ngày mai cô sẽ được anh đưa đến thành phố Florence, nơi đó mới chính là nhà chính thức của cô, vì đã được Vũ Thành nói trước nên trong lòng rất mong đợi, không biết biệt thự ở thành phố đó có to hơn ở đây hay không

Anh định quay sang nói gì đó với cô nhưng trông nhìn cô bé nhỏ đã ngủ thiếp đi, anh liền nở nụ cười nhẹ, hai tiếng trước còn hăng say cười nói, hai tiếng sau đã ngủ thiếp đi, anh chỉ biết thở dài

Tốc độ chạy xe của anh bắt đầu nhanh hơn, trong gương xuất hiện lên ánh mắt trầm tư điều gì đó, một điều mà anh không thể tìm ra câu trả lời

Lần đầu tiên anh sẵn sàng bế một thân ảnh , lần đầu tiên chấp nhận lời đề nghị, lần đầu tiên tự lái xe, lần đầu tiên bỏ ra hai tiếng xem những thứ với anh là nhảm nhỉ nhưng trong lòng lại cảm thấy vui

Và tất cả lần đầu tiên đó điều đặt lên người... Trình Vân

Mặc dù trong lòng luôn tự nhủ cô là một cô nhóc chưa trưởng thành nhưng ít nhiều anh tự nhận thức được Trình Vân cũng là phụ nữ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi