CÔ VỢ XÃ HỘI ĐEN CỦA ÔNG TRÙM HẮC ĐẠO


Lãnh Dương khom người cung kính nói với Hàn Mạc.
"Hàn gia, thuộc hạ mới vừa biết được sáng nay.
Tin tức Nam Ca bị trọng thương nằm trong bệnh viện Thân Ái, đã được giới truyền thông ở Thành Phố S
đưa ra ngoài."
"Sáng nay!
Mà bây giờ các ngươi mới cho ta biết, có phải bây giờ trong mắt của các ngươi không xem Hàn gia ta ra gì có phải không?."
Hàn Mạc tức giận quát lên với hai người.
"Dạ, thuộc hạ không dám."
Lãnh Dương và Lưu Bằng đồng thanh hô lên.
Hàn Mạc nộ khí xung thiên, chỉ cần nghĩ đến Nam Liệt đang bị thương nặng, thì Hàn Mạc đã không kìm chế được bản thân của mình.
Hàn Mạc giận đến nỗi đầu choáng váng.

Tay cô dịnh lên bàn để tránh cho mình bị ngã xuống.
Lưu Xuyên từ bên ngoài bước vào nhìn thấy nét mặt lạnh lùng, ánh mắt phun ra lửa của Hàn Mạc liền lo lắng.
Lưu Xuyên chạy tới đỡ lấy thân thể lảo đảo của Hàn Mạc.
"Hàn gia, ngài không nên tức giận sẽ ảnh hưởng đến thai nhi."
"Không nên tức giận.
Hừ...."
Hàn Mạc hừ lạnh một tiếng rồi nhìn Lưu Bằng và Lãnh Dương đang quỳ dưới mặt đất bằng ánh mắt chứa đựng sự bực tức.
"Nếu Liệt mà xảy ra chuyện không may, thì hai người cũng sẽ đi theo Liệt."
"Hàn gia bớt giận."
Lưu Xuyên nghe Hàn Mạc nói vậy trong long hoảng hốt, cô biết Hàn Mạc là đang nói thật chứ không phải vì nóng giận mà nói ra thôi.
Lãnh Dương và Lưu Bằng nghe Hàn Mạc nói vậy, hai người không hề sợ hãi hay hoảng hốt.
Hai người biết vì mình có tội, nên dù bị Hàn Mạc trừng phạt họ cũng không quán trách cô.
Trong lúc cơn lửa giận trong lòng Hàn Mạc đang bừng bừng cháy, thì điện thoại trên bàn làm việc của cô vang lên.
Hàn Mạc vươn tay nhắc mấy.
"Kiều Nhi có chuyện gì?."
Giọng nói nóng giận của Hàn Mạc làm Kiều Nhi lo lắng trong lòng, cô im lặng trong giây lát rồi mới bình tĩnh lại cất giọng khẩn trương nói.
"Chị Mạc, chị phải về Thành Phố S ngay.
Anh Nam Liệt bị thương rất nặng.
Anh ấy bị trúng đạn ở ngay bụng vết thương rất nghiêm trọng."
Kiều Nhi nói với giọng muốn khóc, cô sợ Nam Liệt không qua khỏi được lần này, vì Mạnh Hùng nói với cô Nam Liệt đang ở trong tình trạng nguy kịch có thể chết bất cứ lúc nào.
Thật ra Mạnh Hùng biết Kiều Nhi và Hàn Mạc thương xuyên liên lạc với nhau.

Nhưng nếu Kiều Nhi không muốn cho anh biết thì anh cũng sẽ không hỏi cô, tránh để Kiều Nhi có xử.
Nên Mạnh Hùng cố tình nói với Kiều Nhi là Nam Liệt bị thương rất nặng.
Hàn Mạc nghe Kiều Nhi nói vậy, trong lòng cô hiện lên rất nhiều nghi vấn.
"Kiều Nhi, Liệt rất thận trọng và cẩn thận.
Bên người Liệt luôn có tứ đại hộ pháp đi theo, vả lại lúc nào cũng có thuộc hạ của bang Phi Long bảo vệ thì làm sao có thể bị người ta tập kích."
Hàn Mạc nói đúng, lúc nào bên người của Nam Liệt cũng có người theo bảo vệ cả.
"Cũng tại chị thôi.
Chị bỏ đi làm cho anh Nam Liệt không còn ý chí phấn đấu nữa.
Anh ấy vì uống rượu quá nhiều không còn ý thức nên đám người đó mới có thể thành công ám sát anh ấy.
Nếu anh Nam Liệt mà tỉnh táo thì em tin chắc người bị thương nặng là họ mới đúng."
Hàn Mạc nghe Kiều Nhi nói trong lòng cảm giác đau đớn cùng với tự trách.
Hàn Mạc không nói gì thêm cô cúp điện thoại của Kiều Nhi xong, liền nhìn Lãnh Dương nói.
"Chuẩn bị máy bay, qua Thành Phố S ngay lập tức."
Lãnh Dương nghe Hàn Mạc nói vậy trong long lo lắng, bây giờ Hàn Mạc đã mang thai được 6 tháng mấy.
Bụng cô đã to ra và khi chuyển động cũng hơi bất tiện.
Lỡ có người mai phục muốn ám sát cô thi Hàn Mạc nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
"Hàn gia, ngài đi sẽ rất...."
Lãnh Dương chưa nói hết câu liền bị ánh mắt sắc bén, muốn giết người của Hàn Mạc làm cho khựng lại.
"Dạ, thuộc hạ chuẩn bị máy bay ngay."
Lãnh Dương biết một khi Hàn Mạc quyết định điều gì, thì không ai có thể thay đổi được quyết định của cô.
"Lưu Xuyên, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ y tế, lỡ ta gặp chuyện không may phải tìm mọi cách giữ lại đứa bé."
Hàn Mạc sợ chuyến đi lần này cô sẽ gặp nguy hiểm, nhưng dù biết trước đi là nguy hiểm cô cũng muốn gặp mặt Nam Liệt cho bằng được.

"Dạ thuộc hạ tuân lệnh."
Sau khi Lãnh Dương chuẩn bị máy vay xông chỉ chờ Hàn Mạc.
Hàn Mạc vừa mới bước chân lên máy bay thì đột nhiên bụng cô đau vô cùng.
Hàn Mạc dùng tay dịnh vào Lưu Xuyên, tay và trán của Hàn Mạc toát đầy mồ hôi lạnh.
Lưu Xuyên nhìn thấy liền đỡ lấy thân thể vì đau đớn mà không còn sức lực của Hàn Mạc.
"Lãnh Dương mau qua đây, Hàn gia có chuyện."
Lưu Xuyên lo lắng kêu lên, Lãnh Dương và Lưu Bằng đứng một bên nghe vậy liền chạy tới đỡ lấy Hàn Mạc.
Khuôn mặt trắng bợt, cô đau đến không thể nào chịu nổi nữa.
Đột nhiên Hàn Mạc cảm giác máu chảy từ hạ thân của cô xuống bắp đùi.
Hàn Mạc lo lắng kêu lên.
"Lưu Xuyên, không xong rồi, ta có dấu hiệu sinh non.
Lãnh Dương gọi cho bác sĩ Jack ngay lập tức."
Vừa nói xong Hàn Mạc đã ngắt xỉu.
Khi cô tỉnh dạy đã là ngày hôm sau, Hàn Mạc mở mắt ra nhìn thấy căn phòng quen thuộc của mình.
Hàn Mạc nhìn thấy những cây kim truyền dịch, đang ghim sâu vào trong cánh tay của cô.
Hàn Mạc chợt nhớ đến em bé, cô quýnh quán ngồi bật dậy, dùng tay sờ lên bụng của mình.
Cũng may em bé vẫn còn, Hàn Mạc thở phào nhẹ nhỗm, khi xác thực được em bé thật sự không sao.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi