COI TRỌNG BÁC SĨ ÔN - ÁNH NGUYỆT

Lông mày Khương Miểu nhíu chặt, nghĩ đến người mẹ chồng đanh đá, có chút đau đầu.

Mở ghi âm trên điện thoại lên, bỏ vào trong túi.

Từ xa Khương Miểu liền thấy mẹ chồng ngồi dưới đất, không hề có hình tượng mắng bảo vệ.

Xung quanh đứng không ít người, đối diện là một bác gái chỉ trỏ, sắc mặt Khương Miểu khó coi đi qua.

“Ngài như thế nào tới đây?” Khương Miểu trực tiếp hỏi.

Thấy Khương Miểu tới, mẹ Tống từ trên mặt đất bò dậy, “Miểu Miểu, cô như thế nào có thể tàn nhẫn như vậy? Khiến cho Tranh Nghiệp không thể rời khỏi nhà, cô đây là muốn bức tử chúng tôi a.”

Nói xong bà ta lại khóc lên, tay bắt lấy cánh tay Khương Miểu nắm chặt, trộm dùng sức.

Khương Miểu đau đớn trực tiếp hất tay bà ta ra, “Chẳng lẽ con trai bà ngoại tình còn muốn tôi tha thứ cho anh ta? Huống hồ ly hôn cũng là con trai bà đề nghị trước! Tôi đồng ý ly hôn còn không được? Còn muốn tới đây nháo cái gì?”

Môi bà ta run rẩy, đôi mắt vẩn đục chuyển động hai vòng, trực tiếp ngã trên mặt đất, “Khương Miểu cô thật không có lương tâm, tôi đối với cô tốt như vậy, cô còn đẩy tôi, tôi chỉ muốn cô suy xét lại cho thật tốt, cô vẫn luôn không chiu gặp tôi, tôi mới đến nơi công tác của cô.”

“Ha?” Khương Miểu nghe được thì chê cười, “Bà Tống, lúc trước là ai nói tôi đen đủi, kết hôn hai năm mà bụng cũng chưa có động tĩnh là đồ gà mái không biết đẻ trứng?”

Thấy người xung quanh chỉ trỏ mình, bà ta lập tức bò dậy, “Cô nói bậy.”

“Được thôi.” Khương Miểu đem tay áo vén lên, chỉ thấy trên cánh tay trắng nõn xuất hiện một loạt vết xanh tím, mặt trên dấu tay còn chưa tiêu tan, rõ ràng là vừa phát sinh không lâu.

Một ít người nhìn không được nói: “Cô gái này thật xui xẻo mới gả cho cái nhà này, chồng thì ngoại tình, mẹ chồng thì mắng chửi, trước mặt mọi người còn động thủ, có thể biết được sinh hoạt thường ngày của cô ấy như thế nào.”

“Chính là, xem tay trái cô ấy còn quấn băng vải, nói không chừng bị con trai bà ta đánh. Tôi nói này, mau ly hôn đi, buông tha cho cô gái đáng thương này.”

Một bác gái tiến lên bảo vệ Khương Miểu, “Tiểu nha đầu đừng sợ, dì xem hôm nay ai dám động vào cháu, chưa nói đến mọi người đều biết lý lẽ, cũng có con cái của mình, nhìn thấy cháu như vậy, trong lòng dì thật hụt hẫng.”

“Không có việc gì không có việc gì, cảm ơn dì, bảo vệ đã báo cảnh sát, cháu khẳng định sẽ ly hôn, nhanh thôi cháu có thể thoát khỏi cái gia đình đó, dì đừng lo lắng.” Khương Miểu cười cười nói.

“Cô gái tốt như vậy lại gặp phải người không ra gì a.”

Vừa nghe có cảnh sát tới, mẹ Tống té ngã lộn nhào muốn rời đi.

Mới chạy được vài bước đã bị mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ mắng.

Bà ta không chịu được, cũng bắt đầu phản kích lớn tiếng mắng.

Một lát sau, xe cảnh sát tới, hiểu biết hết tình huống, Khương Miểu đi theo cùng nhau đến cục cảnh sát làm ghi chép, mà mẹ Tống bởi vì náo loạn quá lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng trường học, khiến mọi người bị ảnh hưởng, cho nên bị cảnh sát mang đi trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi