Chương 63: Hạnh phúc đơn giản
Ôn Nhu Nhu biết Lâm Kiều Kiều mang thai lập tức mắng cô một trận, tin tốt như vậy mà không báo cho cô nàng biết. Hai ngày sau, Ôn Nhu Nhu mua một đống đồ đem tới.
Lâm Kiều Kiều cười hì hì nhận lấy, kéo người vào trong phòng. Ôn Nhu Nhu thấy Trương Quốc Dương nhanh chóng làm nước ép trái cây cho các cô, sau đó lại nhìn gương mặt hạnh phúc của Lâm Kiều Kiều thì đáy lòng không khỏi hâm mộ.
“Kiều Kiều, lá gan của cậu lớn thật, không sợ Trương Đào biêt sao?”
“Anh ta sẽ không biết, có biết cũng không làm gì được mình.”
“Cậu nắm chắc như vậy thì tốt, hâm mộ cậu thật.”
“Cái gì mà hâm mộ, ba người đàn ông nhà cậu không thương cậu à?”
“Không phải, mình cũng muốn có con, , nhưng mình với cậu không giống nhau. Cậu và ba chồng không có quan hệ huyết thống cho nên không sợ. Năm ngoài mình đã mang thai, nhưng khi kiểm tra lại phát hiện vấn đề. Khi đó bọn họ đều nói không để bụng, nhưng mình không muốn đứa bé sinh ra phải khổ cả đời, nên đã phá thai.”
Lâm Kiều Kiều thở dài, Ôn Nhu Nhu cùng ba và hai anh trai là người thân ruột thịt. Với quan hệ huyết thống như vậy, đứa bé sinh ra sẽ rất dễ phát sinh trở ngại, những thứ về gen này phỏng chừng ngay cả hoa thất sắc cũng không thể giải quyết được.
“Được rồi, không nói nữa, đời này mình có bọn họ là đủ, sau này cho con cậu làm con nuôi của mình cũng được.”
“Đương nhiên.”
Lâm Kiều Kiều không nói cho ba chồng biết tâm sự của Ôn Nhu Nhu, đây là bí mật của bạn tốt, cô đã hứa sẽ không nói kể cho bất kỳ ai biết, kể cả ba chồng. Đó là nguyên tắc thuộc về cô.
Vì lúc nãy có khách Trương Quốc Dương vẫn luôn bận rộn tất bật, hiện tại đã có thể ngồi xuống ôm người phụ nữ của ông.
Lâm Kiều Kiều dựa vào lòng ngực ông, tâm trạng vô cùng tốt.
“Lão hư hỏng, con thấy mình thật hạnh phúc.”
Cái miệng nhỏ hôn lên mặt ông một cái, nhìn nước miếng dính lên mặt ông, cô cười ha ha không ngừng.
Trương Quốc Dương ôm tiểu nghịch ngợm, cúi đầu ôm lấy môi cô, hai người nhiệt tình ôm hôn, sau đó thấy được dục vọng trong mắt đối phương.
Cả hai vừa hôn môi vừa giúp đối phương cởi bỏ quần áo vướng bận trên người. Bàn tay Trương Quốc Dương sờ lên hai luồng thịt mềm mịn mà xoa nắn, đôi mắt nhìn chằm chằm hoa huyệt phấn nộn phía dưới.
“Kiều Kiều, cái miệng bên dưới của con vẫn phấn nộn như vậy, ngày nào cũng làm mà nó không bị rộng ra, lúc sinh con phải làm sao bây giờ?”
Đầu to của ông chôn vào hạ thể Lâm Kiều Kiều, đầu lưỡi liếm láp hoa hạch phấn nộn lại mẫn cảm, dùng sức hút, cho toàn bộ chất lỏng rỉ ra vào miệng.
“Mật dịch thật ngọt, muốn gậy thịt của ông xã thao lắm đúng không? Ông xã cho em lập tức.”
Ông bắt lấy một chân Lâm Kiều Kiều, đưa nam căn thô to cọ cọ đến khi dính ướt d.â.m thủy rồi đẩy vào. Cho dù đã bị khai phá hơn nửa năm, nhưng mỗi lần đi vào đều khiến ông muốn bắn.
“Tiểu yêu tinh, như thế này thì làm sao sinh con?”
“Chặt quá ba không thích sao?”Lâm Kiều Kiều đỏ mặt nói.
“Sao không thích, mỗi ngày kẹp ba đến dục tiên dục tử, chỉ muốn ở trong không muốn rút ra.”
“Ba mau động đi, con khó chịu.”