CON KIẾN HÔI

Sau khi ký ức của ta biến mất, ta đã hạ phàm.

Ta là thái tử một nước, cha mẹ yêu thương, tỷ muội hòa thuận, được mọi người ghen tị, ước ao.

Mười năm cứ như vậy trôi qua, nhưng cũng chỉ có mười năm.

Bọn ta đã bị đánh bại bởi bởi các cường quốc bên cạnh mà không có bất kỳ sự đánh trả nào.

Tỷ tỷ ta bị địch quốc bắt đi, không biết bị xử lý như thế nào.

Chúng ta cũng chỉ là một tiểu quốc, có ngày hôm nay cũng chẳng có gì lạ, ta cảm thấy đây là số mệnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi