CÔN LUÂN MA CHỦ

Cùng là Chân Hỏa Luyện Thần nhưng Độc Cô Ly không bằng Đông Hoàng Thái Nhất!

Lúc này Tuyệt Uyên Kiếm không được Yến Chi điều khiển bay loạn khắp bốn phía. Đông Hoàng Thái Nhất hừ lạnh một tiếng, Phần Thiên Ma Diễm bao bọc lấy Tuyệt Uyên Kiếm, chỉ trong chớp mắt nhiệt lực cường đại bùng lên, không ngờ lại triệt để hòa tan Tuyệt Uyên Kiếm.

Một tay phất lên, Tuyệt Uyên Kiếm đã trở thành nước. thép lại tụ thành hình dáng mới. Một thanh trường đao †oàn thân tỏa ra ngọn lửa màu đen sinh ra từ ma diễm, bị Đông Hoàng Thái Nhất nắm trong tay. Trong nháy mắt đã bộc phát ra một luồng khí thế hung ác ngập trời.

Thanh Tuyệt Uyên Kiếm mà ngày trước cả đại sư đúc kiếm cũng khó lòng dung luyện dưới Phần Thiên Ma Diễm của Đông Hoàng Thái Nhất lại dễ dàng hòa tan, thậm chí bị tạo hình lại.

Đông Hoàng Thái Nhất thản nhiên nói: “Tuyệt Uyên Kiếm này không tệ, Phong Vân Kiếm Trủng các ngươi bảo quản nhiều năm như vậy cũng không khống chế được, giờ cũng nên đổi chủ.

Từ nay về sau trên giang hồ không còn Tuyệt Uyên Kiếm, chỉ có Phần Thiên Đao!”

Người trong Chính đạo sắc mặt lụi bại, đặc biệt là bên phía Ngũ Đại Kiếm Phái.

Người trong Chính đạo sắc mặt lụi bại, đặc biệt là bên phía Ngũ Đại Kiếm Phái.


Lần này bọn họ xem như bại, bại triệt để.

Độc Cô Ly trọng thương, Phong Vân Kiếm Trủng tổn thất hung binh Tuyệt Uyên, thua một cách thê thảm.

Có điều ngay lúc này Thẩm Bão Trần vốn đang giao đấu với Y Ba Tuần của Đệ Lục Thiên Ma Tông lại đột nhiên bộc phát.

Thẩm Bão Trần đã bị Y Ba Tuần quấn lấy tới mức mất hết kiên nhẫn, lại thêm bên kia Độc Cô Ly đã bị đánh bại, hắn không thể không vận dụng thủ đoạn cuối.

Trên người Thẩm Bão Trần quanh năm treo kiếm cùng một cây sáo trúc. ai cũng nghĩ là cây sáo trúc đó chỉ là một món đồ bình thường mà Thẩm Bão Trần cầm theo làm trang sức, nào ngờ giờ Thẩm Bão Trần lại cầm sáo trúc lên thổi.

Ngay lúc âm thanh vang lên, Y Ba Tuần biến sắc, vì Thẩm Bão Trần thổi ra không phải tiếng sáo êm tai dễ nghe mà là một điệu kiếm vũ sát khí ngập trời!

Tiếng sáo huyễn hóa thành vô số hư ảnh mông lung, những hư ảnh này xoay quanh giữa thiên địa, dùng ý niệm dẫn động lực lượng thiên địa hóa thành mưa kiếm, ngàn vạn ánh kiếm hợp nhất, Thương Sinh Kiếm Vũ!

Dưới Thương Sinh Kiếm Vũ kia, Dục Giới Lục Thiên của Y Ba Tuần bị đánh tan triệt để. Thương Sinh Kiếm Vũ bao phủ chém giết hết thảy, thủ đoạn của Y Ba Tuần căn bản không cách nào phòng ngự. Trong cơn mưa kiếm đó, Y Ba Tuần từng bước lui lại phía sau, từng thế giới diễn hóa ra trước mặt sụp đổ, nhưng vẫn bị đánh cho hộc máu lui lại.


Thực lực của hắn vốn không bằng Thẩm Bão Trần, vừa rồi chỉ giằng co câu kéo, có điều giờ Thẩm Bão Trần đột nhiên phát uy, hắn cũng không thể kiên trì thêm.

Phần Thiên Ma Diễm rơi xuống, ma diễm đen nhánh va chạm với Thương Sinh Kiếm Vũ, Phần Thiên Ma Diễm rốt cuộc cũng chặn được thế chém giết của mưa kiếm, nhưng Phần Thiên Ma Diễm vốn có thể hòa tan hết thảy, giờ lại không thể hóa giải Thương Sinh Kiếm Vũ của Thẩm Bão Trần.

Đông Hoàng Thái Nhất nheo mắt nhìn Thẩm Bão. Trần: “Đây là kiếm ý cùng ấn ký ý niệm do các đời cường giả của Tọa Vong Kiếm Lư các ngươi lưu lại biến thành? Thương Sinh Kiếm Vũ, ha ha, ngoại vật mà thôi. Bọn họ đã chết rồi mà còn phải liều mạng vì đám con cháu bất hiếu các. Lũ tông môn Chính đạo các ngươi còn tàn nhãn hơn Ma đạo chúng tai”

Thẩm Bão Trần nâng sáo trúc trong tay, thả nhiên nói: “Tiền bối Tọa Vong Kiếm Lư lưu lại Thương Sinh Kiếm Vũ vốn là để che chở cho chúng sinh thiên hạ. Bọn họ có lòng thương chúng sinh nên mới có chấp niệm, để thứ này chịu long đong trong từ đường mới là đại đại bất kính đối với chư vị tiền bối.”

Đông Hoàng Thái Nhất nhíu mày, vừa rồi hắn chỉ thuận miệng mỉa mai mà thôi. Có điều hắn cũng biết đây là thủ đoạn mà các tiền bối Tọa Vong Kiếm Lư lưu lại, hơn nữa trong toàn bộ Tọa Vong Kiếm Lư có lẽ trừ Thẩm Bão Trần ra không ai có thể vận dụng thứ này.

Dẫn động tất cả ý niệm cùng kiếm ý mà các đời cường giả Tọa Vong Kiếm Lư lưu lại nhất định phải có tu vi kiếm đạo cùng Thông Minh Kiếm Tâm dung hợp tất cả kiếm đạo mới được. Nếu không một khi một loại kiếm đạo nào đó xung đột với ngươi, vậy không chỉ phản phệ lại bản thân, còn hủy đi thủ đoạn mà tiên tổ Tọa Vong Kiếm Lư lưu lại.

Hai giới Đại chiến chính ma một trận, đến lúc kịch liệt như vậy cũng là sắp kết thúc.


Độc Cô Ly bị Đông Hoàng Thái Nhất đánh trọng thương, Y Ba Tuần lại bị Thẩm Bão Trần đánh bị thương, bề ngoài hai bên thiệt hại tương đương.

Còn bên dưới tông sư võ đạo của hai bên đều tổn thất nhất định, xuống dưới nữa những võ giả tầm Thiên Nhân Hợp Nhất hay Ngũ Khí Triều Nguyên càng tử thương vô số, thảm khốc dị thường.

Tình huống như vậy có đánh tiếp cũng là cục diện lưỡng bại câu thương, tới cuối cùng không chừng hai bên còn phải tăng cường thêm lực lượng.

Dạ Thiều Nam của Bái Nguyệt Giáo còn không xuất thủ, trong nhánh Ẩn Ma cũng có vài lão quái vật chưa ra tay.

Tương tự bên Ngũ Đại Kiếm Phái, những tông môn như Phong Vân Kiếm

Trủng vẫn còn sức mạnh chưa vận dụng, huống hồ tới lúc đó sẽ không phải Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma nữa mà là Thiên Hạ Đại chiến chính ma.

Bất luận giới Ma đạo hay Chính đạo đều không muốn tái diễn kiếp nạn giang hồ như vậy, cho nên hai bên không hẹn mà cùng tạm thời thu tay lại.

Đông Hoàng Thái Nhất đứng chắp tay trầm giọng nói: “Đánh đủ rồi thì giao Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ ra đây, nếu các ngươi còn chưa thấy chán thì được, giới Ma đạo. †a cũng phụng bồi tới cùng!”

Thẩm Bão Trần trầm mặc một lát, ngay lúc mọi người cho rằng hẳn sẽ nói gì đó, Thẩm Bão Trần lại vung tay lên, ném Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cho Đông Hoàng Thái Nhất.


“Các ngươi đã lấy được thứ mình muốn rồi, mau rời khỏi Phù Ngọc Sơn, nếu không Ngũ Đại Kiếm Phái chúng †a cũng sẽ phụng bồi tới cùng!”

Mọi người ở đây đều không hiểu, Thẩm Bão Trần sao lại dứt khoát như vậy, thậm chí không bỏ lại vài lời hung hăng đã giao Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cho Ma đạo, thế này là nhận thua rồi?

Có điều những võ giả có kiến thức ngược lại hết sức đồng tình với cách làm này của Thẩm Bão Trần. Tình huống như hiện tại có giữ Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ lại không giao ra cũng chẳng có ý nghĩa gì. Giới Chính đạo. đã thua, nếu bọn họ không muốn tử chiến với Ma đạo, vậy có dây dưa tiếp cũng chẳng lợi lộc gì, chẳng qua chỉ tăng thêm thương vong với thành trò cười mà thôi. Chẳng bằng như giờ, dứt khoát một chút, ngươi tốt ta tốt mọi người cùng tốt.

Đông Hoàng Thái Nhất nhận lấy Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, có điều vẻ mặt hắn không có chút mừng rỡ nào, vung cây cờ lớn lên, trên Phù Ngọc Sơn lập tức hóa thành ma khí ngập trời, vô số võ giả Ma đạo nhìn về phía Đông Hoàng Thái Nhất.

Đông Hoàng Thái Nhất trực tiếp vung Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, mang theo vô số võ giả Ma đạo lui khỏi Phù Ngọc Sơn như thủy triều.

Chuyện lần này mặc dù bên ngoài là Ma đạo thắng nhưng thực tế Ma đạo cũng là kẻ thua, cho nên hai bên đều không ai thắng, cùng thua.

Ngũ Đại Kiếm Phái lần này định lấy Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ ra làm mồi câu Ma đạo, bọn họ thừa cơ lập uy, tranh đoạt vị trí đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.

Kết quả giờ ai đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái còn chưa phân rõ, uy thế cũng dựng lên, có điều không phải Ma đạo lập cho bọn họ mà là bọn họ lập cho Ma đạo. Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng đã rơi vào tay Bái Nguyệt Giáo.

Còn bên giới Ma đạo, nhìn thì hưởng trọn thanh danh, còn lấy lại được Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, nhưng bất luận với Bái Nguyệt Giáo hay với toàn bộ giới Ma đạo. đều không phải chuyện tốt lành gì.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi