CON MA BIẾN THÁI



"Không cần, không cần." Tôi khoát khoát tay, dứt khoát cự tuyệt.
Tôi vừa mở miệng, Hạ Khải Phong nghiêm nghị nói: "Không phải ta bảo cô câm miệng sao?"
Tôi nói: "Như thế này không phải là rất tốt sao? Chúng ta cũng không còn là người quỷ khác đường nữa."
"Cô bị ngu à? Làm người không tốt hay sao mà lại muốn làm ma quỷ? Ở đây buồn tẻ vô vị, ngay cả một giây ta cũng không muốn ở, cô thì ngược lại rồi, còn vội vàng tới đây." Hạ Khải Phong lạnh lùng nói.
"Mời hai vị quỷ pháp lấy tuổi thọ kiếp sau của ta đi, ta muốn cho cô ấy." Nói xong hắn liếc nhìn tôi.
Thấy Hạ Khải Phong đưa ra quyết định như vậy, Tứ đại quỷ pháp đều lộ ra vẻ mặt không dám tin, không khỏi nhìn tôi vài cái.
"Anh điên à! Tại sao phải làm như vậy?" Tôi giật mình hỏi Hạ Khải Phong.
"Ngươi mới điên ý, có cơ hội sống như vậy mà còn không muốn?" Dù sao những cái...kia để đó cũng vô dụng, chắc chắn Minh Vương sẽ không cho phép ta đầu thai chuyển thế."
Tứ đại quỷ pháp nhịn không được liền khuyên bảo: "Thiếu chủ, đây cũng không phải là chuyện đùa, người cần phải suy nghĩ lại.


Người chỉ có tuổi thọ ở kiếp này, nếu như cho cô ấy, thì người sẽ không có kiếp sau..."
" Thôi được rồi, ý ta đã quyết, đừng nhiều lời nữa, ta bảo làm thì ngươi cứ làm.

Bây giờ đi chuẩn bị trước đi, ta còn có lời muốn nói với cô ấy." Hạ Khải Phong lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn, có lẽ thân thể vừa mới khôi phục nên người cũng có chút mệt mỏi.
Tứ đại quỷ pháp liếc nhìn nhau, tuân lệnh lui ra ngoài.
Nhìn Hạ Khải Phong kiên định như thế, tôi nói: "Nếu anh thực sự không thích ở Minh Giới thì hai chúng ta sẽ cùng nhau hoàn dương, dù sao anh cũng có thân thể, đáng lo là người nhà của cái tên Hạ Khải Phong kia..."
Hạ Khải Phong mỏi mệt nằm xuống giường, cũng thuận tiện kéo tôi vào trong lòng ngực của hắn, sau đó nhắm mắt lại, nói: "Sáu năm nay hắn luôn sống một mình, ta chưa từng thấy hắn gặp qua người thân của mình."
Lần đầu tiên nghe Hạ Khải Phong nói đến chuyện của chủ thân thể, tôi không khỏi cảm thấy có chút tò mò: "Anh đã sớm vừa ý thân thể của hắn sao? Vậy mà nhìn chằm chằm hắn những sáu năm?"
Hạ Khải Phong mở mắt, ánh mắt trở nên xa xăm: "Trong lúc vô tình ta phát hiện ra hắn không chỉ trùng tên trùng họ với ta mà ngay cả khi hắn còn sống, mệnh cách của hắn cũng giống ta.

Kỳ quái nhất chính là, chỉ cần hắn vừa xảy ra chuyện gì, ta liền có thể cảm ứng được mà đến.
Về sau ta tra xét tổ tông kiếp trước của hắn, mới biết được hắn là con cháu của ông ngoại ta từ kiếp trước, đây chính là nguyên nhân mà sáu năm qua ta luôn chú ý đến hắn.

Còn có, ta nói khi hắn còn sống mệnh cách của hắn giống với ta, cho nên bị chết trẻ, bất quá ta chỉ đổi phương thức, để cho thân thể của hắn tiếp tục còn sống trên đời mà thôi." Hắn liếc nhìn tôi, kiên nhẫn giải thích cho tôi nghe.
Tôi giật mình: "Thế giới này cũng thật nhỏ, vậy mà hắn lại là con cháu của kiếp trước của Hạ gia."

Tôi càng ngày càng hiểu rõ Hạ Khải Phong hơn, trong nội tâm có phần cảm thấy thỏa mãn, đang chìm vào suy nghĩ của bản thân, đột nhiên hắn ôm lấy tôi, bàn tay lớn bắt đầu di chuyển bốn phía trên người tôi, tôi có thể cảm giác được hắn đang cố chịu đựng.
Trong lòng tôi có chút ngứa ngáy, cố gắng không để cho mình nghĩ ngợi lung tung liền đẩy hắn ra: "Anh bị thương nặng như vậy, vừa mới tỉnh lại mà đã như vậy thì không tốt lắm đâu."
Chủ đề quá mẫn cảm, nên tôi có chút xấu hổ.
Nghe tôi nói như vậy, hắn không những không dừng lại mà "ý chí chiến đấu" càng thêm sục sôi, không để cho tôi có bất kỳ cơ hộ mở miệng nào, hắn liền ngặm chặt miệng tôi, đè hai tay của tôi xuống.

Hắn là ma, vốn dĩ thân thể của hắn phải lạnh như băng, nhưng giờ phút này, tôi lại có cảm nhận được rõ ràng, cái thứ kiêu ngạo của đàn ông kia đang vô cùng nóng bỏng.
Một giờ qua đi...
Hạ Khải Phong nghiêm túc giải thích, nếu không phải hắn đang bị trọng thương, thì ba bốn giờ cũng không thành vấn đề .
Hai tay tôi bịt chặt miệng để cho mình không cười ra tiếng, sau đó dốc sức gật gật đầu phụ họa.
Sau đó tứ đại quỷ pháp đứng ở bên ngoài cũng đã bắt đầu thúc giục, bọn họ nói là nếu trong vòng 24 tiếng mà tôi không hoàn dương, thì chẳng những hồn phách khó phục hồi, mà ngay cả thi thể cũng khó có thể được bảo toàn nguyên vẹn.
Vì vậy, chúng tôi vừa mới gặp lại đã lập tức phải chia lìa.


Lần ly biệt này cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại.
"Em cứ hoàn dương trước, chắc chắn Minh Vương sẽ không thả ta đi sớm như vậy, ta sẽ ở địa phủ tĩnh dưỡng một thời gian." Hạ Khải Phong nói xong thì mệt mỏi nhắm mắt lại.
Tôi bị dọa khiếp hồn, vội vàng nhìn hắn, thì ra là hắn đang ngủ rồi.
"Trời! Sao anh lại ngủ sớm như vậy chứ? Em còn cho kịp nói cho anh biết chuyện con của chúng ta kìa?" Tôi ảo não ngồi dậy, muốn gọi hắn tỉnh dậy nhưng lại không đành lòng.
Tứ đại quỷ pháp ở bên ngoài đang không ngừng thúc dục tôi, tôi thở dài, kéo chăn lên cho hắn, sau đó lưu luyến đi ra ngoài.
Tôi vừa ra khỏi cửa, tứ đại quỷ pháp đã lên tiếng: "Đi thôi! Đừng quay đầu lại."
Tôi bước vào vòng tròn ánh sáng, cố gắng không quay đầu lại, tự nhủ với bản thân.
Chúng ta nhất định sẽ còn gặp lại...!người yêu của tôi!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi